Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 10 - Mắt âm 7: Ma ám xóm trọ sinh viên

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Tôi đáp:

- Không có thời gian đâu chị ạ, lên trên rồi em giải thích cho
Tôi nói rồi kéo chị Mi ra khỏi đoàn người đứng trên bãi đất trống tôi nói:

- Chị mà đi theo chúng nó đã chết luôn đấy, dưới này là âm phủ. Trên trần con chị đã mất rồi có phải nó dẫn chị xuống đây không.

Chị Mi nghe tôi nói vậy thì bưng mặt khóc hu hu, có lẽ vì biết tin đứa bé bị ngải run ăn mất. Lại bị ngải biến thành ma quỷ chiếm lấy xác mẹ dẫn hồn chị đi xuống âm phủ. Lúc này tôi toan dẫn chị trở lại con đường, thì quan quân phát hiện ra có người trốn đi đã kéo theo đuổi gấp. Tôi kéo chị Mi lên lưng ông milu rồi cả ba phi nước đại phóng vọt lên trên bầu trời, bên dưới hàng vạn quan quân quỷ xứ cũng bay theo toan kéo chúng tôi trở lại. Nhưng tiếng chuông trên trần được thằng Đoàn rung lên liên hồi tiếng chuông vang lên. Tức thì quan quân quỷ xứ dưới âm đang bay lên đông nghịt đầy trời sắp túm được chúng tôi. Thì bị tiếng chuông đồng dội xuống làm cho chúng không dám đuổi nữa đành phải quay về. Tôi theo sợi chỉ gắn vào chiếc chuông cũng bay lên theo chui vào một đường sáng thoát ra ngoài. Tức thì chị Mi thở hắt ra, ôm lấy ngực bật ngay dậy như người ngạt thở vừa được hô hấp nhân tạo. Tôi cũng giật mình mở mắt, ông mi lu màu xanh cũng chui ngay vào người con chó âm. Cả ba trở lại dương gian, chị Mi ôm lấy ngực ngơ ngác nhìn xung quanh. Chị Hương với thằng Đoàn lúc này mới để ý, cái bụng của chị Mi đã bé lại. Lúc này chị Mi mới ôm lấy bụng mà khóc vì chị biết đứa bé con chị đã không còn. Chẳng biết là may hay dở chỉ tội cho một sinh linh chưa kịp ra đời đã phải mất đi. Tôi sẽ đem vong này đến một ngôi chùa nào đó để gửi nó vào. Chứ không để nó đi theo chị Mi sợ lại sinh ra chuyện, nhưng kẻ thả ngải chị Mi chắc chắn phải chịu ngải quật. Tôi hỏi:

- Chị trước đó có đi gặp ai không mà để nó thả ngải

Lúc này chị Mi mới nói thật chị có đi tìm gã nhân tình nhưng bị đuổi, rồi chị nghĩ quẩn tìm đến tận nhà của gã để bắt đền. Nhưng không may vợ của tên nhân tình lớn tuổi kia lại là một mụ thầy cúng có tiếng. Ban đầu mụ biết chị Mi đến tìm gặp chồng mình để bắt đền chuyện cái thai. Mụ vợ không làm toáng lên mà mời chị Mi vào trong nhà uống nước rất là tử tế. Nhà mụ rất giàu, oto đỗ ngoài sân hai cái chẳng biết kinh doanh hay buôn thần bán thánh gì mà giàu có như vậy. Nhưng chị Mi cũng đánh bạo đi vào, thấy mụ có vẻ cũng đàng hoàng chị cũng hơi yên tâm. Biết mình cặp kè với chồng người ta là sai trái, giờ mặt dày đến đòi cũng là vạn bất đắc dĩ.

Nhưng đã lỡ đâm lao thôi đành phải theo lao, mụ ta cũng hứa sau khi chị sinh đứa bé ra sẽ có trách nhiệm chu cấp cho hai mẹ con chị. Dưới những lời ngon ngọt và hết sức lịch sự của bà ta. Chị Mi cũng lấy làm bất ngờ vì cử chỉ quá đỗi tử tế, và nằm ngoài mong đợi nên cũng nghe theo. Nhưng sau khi từ nhà bà ta trở về chị Mi thấy trong người khang khác, cảm giác như người mình có nhiều biến đổi. Cảm giác như cơ thể không còn là của mình nữa vậy, đến giờ khi ngải run đã được trục ra ngoài nhưng đứa con trong bụng chị cũng đã bị chúng ăn mất. Chị Mi nằm vật ra giường nước mắt ứa ra, có lẽ vì hối hận vì đã tự mang thân thể mình bán rẻ cho kẻ khác để giờ đây. Ngay cả đứa con mình muốn sinh nó ra cũng bị người ta hại mất. Lòng ân hận day dứt này sẽ theo chị mãi đến hết đời, nhưng có lẽ nó cũng là bài học để chị hiểu. Những đồng tiền đến với mình dễ quá cũng là những đồng tiền phải đánh đổi, bằng cả thanh xuân và danh dự. Đứa con này đến với chị theo một cách không mong muốn, thì đến nay nó đã ra đi theo một cách như số phận sắp đặt.

Sau hôm đó chị Mi cũng đỡ hơn, nhưng tôi phải tìm đến nhà người đã yểm ngải vào trong người chị Mi để làm cho ra nhẽ. Nên tôi xin địa chỉ nhà mụ vợ thầy cúng kia để tìm đến, Đoàn béo đi cùng với tôi hai thằng đóng giả là người đến xem bói. Rồi gọi điện xin đặt lịch hẹn trước, ngay hôm đó tôi tìm đến. Nhìn mặt tôi có hơi non, bà ta cũng có chút để phòng. Căn nhà nằm trong phố khá to, otô đỗ bên ngoài có hai ba cái chứng tỏ chủ nhân là người vô cùng giàu có.Bà ta mời chúng tôi vào cả hai được dắt xuống nhà dưới, bên trong thờ kha kha các bức tượng thánh tượng thần. Một gian nhỏ này có mái ngói sơn son dùng làm nơi thờ cúng và tiếp khách xem bói, xem kinh dịch lý số gì đấy. Vừa vào đã ngửi thấy mùi hương trầm, bà ta tay đeo dây chuyền vàng lặc lặc cái lục lạc vàng trên tay nói:

- Hai thằng nay đến cửa cô, không biết là ai giới thiệu nhỉ

Tôi nói:

- Dạ cháu có đứa bạn từng đến xem ở đây, nghe nó bảo cô xem hay lắm nên giới thiệu cho cháu đến đây.

- Thế hả thế hai đứa đặt lễ lên ban trước đi

- Đặt bao nhiêu hả cô

- Năm trăm con ạ, đặt đi cô xem cho. Chắc sinh viên hả

Nói rồi bà ta bảo tôi xoè tay ra xem, nhưng chỉ một lát sau bà ta run lẩy bẩy nhìn tôi có ý hoảng hốt lắm. Tôi khi này mới nói:

- Cô sao thế cô

Bà ta chỉ nhìn tôi rồi đứng dậy bê chén nước ra sau cũng nói:

- Hai đứa uống nước đi cháu, uống nước đi

Thằng Đoàn định đưa chén nước lên toan uống thì tôi ngăn lại bảo nó đặt chén trà xuống. Rồi bất ngờ xoa tay một cái, miệng tôi lâm nhâm đọc thần trú phù thuỷ. Tay xoa một vòng lên chén nước chè có màu xanh vàng. Tức thì nước chuyển ngay sang màu đỏ, bên trong hiện ra loăng quăng nhưng con nhỏ liti bò ngoe
nguẩy cùng với những sợi rễ bé phải căng mắt mới thấy đước.

Tôi nhìn cô ta cười nhạt:

- Cô định cho chúng cháu uống nước này để về nhà ngải run ăn hết nội tạng hả

Bà ta lắp bắp nói:

- Cháu nói gì thế cô..cô không hiểu

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A