Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 9 - Mắt âm 7: Ma ám xóm trọ sinh viên

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Tức thì tôi ngậm nước thánh đền bia trong miệng nhổ xuống đám run con nào cũng dài cả mấy gang tay kia. Chúng chạm phải nước thánh đền bia thì phát ra tiếng xèo xèo như tiếng thịt cháy rồi lửa cháy bùng lên xanh lập loé ánh sáng ma chơi nhưng không có khói. Chỉ một lát sau đám lửa tắt bọn run ngải cũng bị đốt cháy hết sạch để lại dưới nền những vết đen xì còn in hằn bên dưới đất. Tôi chạy lại đỡ chị Mi lên giường, rồi nói với ông mi lu màu xanh:

- Chị ấy vẫn còn sống nhưng chị ấy yếu lắm ông ạ

Ông Milu màu xanh nói:

- Hồn nó bị lạc rồi, có lẽ sắp bị quan ôn quỷ sứ đưa xuống âm phủ. Giờ xuống thì khả năng vẫn kịp.

Đang nói chuyện thì thằng Đoàn lúc này tông cửa với chị Hương chạy vào. Thấy tôi nói chuyện với chó chị Hương nói:

- Thôi chết rồi, thằng Việt bị ma bắt rồi nó bị nhập nên giờ mới nói chuyện với chó kia kìa

Đoàn béo thấy vậy thì đáp:

- Chị yên tâm nó không sao đâu xưa giờ thằng này hiểu tiếng chó chị ạ nên nó vẫn hay vậy đấy. Để hôm nào em đưa đi trâu quỳ khám thử xem sao
Nói đến đây tôi mới đáp:

- Giờ không phải lúc đùa đâu chị Mi bị ngải chiếm lấy xác lâu quá, nên hồn bị quan ôn quỷ sứ dẫn đi rồi. Tao phải đi âm để lôi hồn bà ấy trở về

Lúc này mọi người ngớ ra không biết thuật ngữ đi âm mà tôi nói nghĩa là gì. Chẳng nói nhiều tôi dặn thằng Đoàn và đưa cho nó một cái chuông. Sau cùng tôi quấn quấn sợi chỉ đỏ vào tay tôi nối với tay chị Mi rồi nối sợi dây đến cái chuông. Tôi bảo:

- Bao giờ thấy chị Mi động đậy thì nhớ rung chuông gọi tao về nhé. Hoặc khi que nhang này cháy hết mà chị Mi vẫn chưa tỉnh lại tức là chị ấy đã chết rồi không cứu được. Mày cũng phải lập tức rung chuông để kéo tao về, nếu không tao sẽ không về được đâu. Khi tao đi âm rồi nhớ lấy nắm tro chân nhang này rắc xung quanh tao và chị Mi nghe chưa
Việc này thực ra cũng xuất phát từ việc đánh đồng thiếp, người âm cũng có giờ được lên dương gian và cũng có giờ phải ở dưới âm phủ. Để tránh cho người đi âm quá giờ quy định thì phải có vật dẫn để đưa người đi âm trở về đúng giờ tránh bị “Khê”. Chẳng hạn giờ dương dương thì ma quỷ không được lên trên trần vì dương khí quá mạnh. Hoặc giờ âm âm người trên trần cũng không thể xuống dưới âm vì khí âm quá mạnh. Người âm cũng không lên trên trần được vì âm quá mạnh hút những điện âm bắt phải ở lại âm phủ phục dịch. Chỉ có giờ dương âm hoặc âm dương. Lúc ấy trời đất giao thoa âm dương hoà hợp, thì người âm được lên dương trần, người dương được xuống âm phủ. Những ai có khí âm dương lẫn lộn giống tôi có thể làm việc âm và đi âm được. Như người đồng xuống âm phủ cũng vậy phải chọn giờ mà xuống từ những giờ như mười hai giờ trưa. Hoặc từ mười hai giờ đêm đến ba giờ sáng là giờ âm dương thuận lợi cho việc đi âm được. Bây giờ đã sang một giờ sáng tức là giờ đẹp để tôi và ông Milu màu xanh có thể xuống âm. Dưới ấy ma quỷ nhiều, tôi tuy thân là thầy cúng vẫn phải cần ông khuyển tinh này đi cùng thì mới yên tâm mà xuống được. Tức thì tôi dặn Đoàn béo rồi miệng lâm nhâm đọc thần trú

Cửa âm mau mở
Kẻo lỡ mất giờ
Mở mau mở mau

Tức thì tôi gục ngay xuống như người ngủ gật, đầu ngón tay buộc sợi chỉ phát sáng lên. Tôi tức thì đi vào cõi mộng, như rơi mãi rơi mãi từ trên bầu trời máu đen đỏ phịch một cái đã ngã xuống một con đường đầy những người. Nhìn giống như một cái chợ người chết xuống đây cũng buôn bán làm lụng như người sống, quan ôn quỷ xứ đi lại bên dưới chật cả đường. Có lẽ ở đây không phải nơi của những vòng hồn lạc thân thể có thể đến, tôi đi mãi đi mãi theo con đường dần lầy lội. Nơi ấy cách chỗ những vong ở khoảng mấy dặm đường, từ trên trời loé lên ánh sáng xanh trên bầu trời âm phủ một màu đỏ đen nhờ nhờ. Toàn những sợi xích to chằng chịt, tôi thấy ông milu đáp xuống nói:

- Tìm thế đến bao giờ mới tìm được, phải dùng sợi chỉ quấn vào tay mà kiếm

Nói rồi tôi đọc chú cho sợi chỉ quấn vào tay tôi và tay chị Mi hiện ra, một sợi chỉ rất mảnh nhưng cơ hồ có thể thấy được. Tôi lần theo sợi chỉ đi mãi đi mãi, một lúc sau tôi thấy chị Mi đã đi lạc vào đoàn người chết chuẩn bị xuống toà âm ti cho quan tuần quỷ xứ truy tội hỏi cung. Lúc này để hồn vào điện hỏi tội rồi, muốn xuống cướp hồn đem lên là rất khó. Như lần trước tôi và ông Milu màu xanh đã xé hồn phách mụ ké ngay trước cửa điện quan tuần quỷ xứ việc ấy đã gây thù chuốc oán với toà âm ti. Nên họ vốn chẳng ưa gì người của Toà Nam tào. Giờ mà làm thể một lần nữa e hai giới đánh nhau to. Tôi phải đi lẫn vào đoàn vong đang di chuyển lại phía cổng âm ti trên con đường toàn máu đỏ kia. Ông milu màu xanh cũng hoá nhỏ lại chui vào trong túi tôi hai ông cháu đi mãi đi mãi tìm kiếm một hồi sợi chỉ mảnh lẫn trong đoàn người bị gông bị trói hoặc không bị sao cả đang hướng đến cánh cổng có cặp mặt âm to như đèn lồng của âm phủ phát ra ánh sáng đỏ kia như dẫn dụ. Tôi tìm mãi tìm mãi. Cuối cùng ông milu nói:

- Nó kia rồi

Tôi trông ra thì chị Mi vẫn đang đi trong vô thức, tôi chạy tới kéo chị Mi lại rồi vỗ mấy cái cho chị Mi tỉnh lại, chị Mi như giật mình thoát khỏi cơn mê nói:

- Ơ Việt sao em cũng ở đây

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A