Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 2 - Mắt âm 7: Ma ám xóm trọ sinh viên

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

- Nhưng bọn em chưa có nhu cầu tí nữa em quay lại ạ

- Không được, xem xét thì phải mua, không chị không cho ra khỏi đây đâu

Tôi thấy vô lý quá, thì đã toan đi ra nhưng hai thằng áo đen đứng chặn trước cửa mặt vênh vênh hai thằng này chắc hơn tôi mấy tuổi. Nhìn sơ qua đã biết không phải loại tử tế gì, chắc bảo kê giang hồ, giang háng hoặc ít nhất là bọn trông quán. Mấy đứa con gái thấy bọn áo đen thì cũng sợ. Nên đành nhặt bộ quần áo rẻ nhất dù không thích nhưng vẫn trả tiền rồi đi ra cho khỏi rắc rối. Tính tôi thì ngang lại cao lớn võ công đầy mình, lại đị kèm với Đoàn béo, bị thế đời nào tôi chịu. Tôi nói:

- Em không có nhu cầu, chị cho bọn em ra. Thuận mua vừa bán chứ chị, ai lại thế bao giờ
Bà chủ hàng nói:
- Ở đây là thế vào là phải mua, không đừng trách

Nói rồi gã áo đen hất hàm như ra lệnh, tôi đưa mắt cho thằng Đoàn. Nó hiểu ý rồi hai thằng lấy hai cái áo đặt ra lựa chân đứng sang bên ngoài giả bộ thanh toán. Bất ngờ thằng Đoàn vứt lại cái áo rồi chạy, tôi cũng định thế thì bị thằng áo đen nắm ngay lấy tay. Tôi tiện đà tung quả đếm đánh bốp, thằng đầu trọc ăn quả đấm ngã bật ngửa ra đất, thằng còn lại lật cái bàn lấy ra hai con phóng lợn lùa tôi với Đoàn béo chạy ra ngoài. Hai thằng chạy chối chết, vừa chạy vừa hô cướp. Thằng đằng sau vẫn cầm phóng lợn đuổi theo. May sao vừa chạy ra đến ngã tư, thì có bốt cảnh sát giao thông đang đứng đó trực. Tôi với Đoàn sợ quá chạy biến vào gần bot giao thông, thằng kia thấy tôi chạy vào đó thì không dám đuổi nữa mà hậm hực cất hai con dao sau lưng rồi bỏ đi. Đúng là hú hồn tôi thấy nó không đuổi nữa thì bảo Đoàn lẩn theo đường khác, hai thằng ra quán đồ dùng sinh hoạt để mua, ở đây cái gì cũng có từ thau chậu. Đến đồ để dày dép, sắm đủ các thứ chiếu xoong chảo từ, rồi đến bếp điện từ dùng nấu ăn. Xong xuôi rồi mới về lại nhà trọ, trong lòng vẫn còn sợ bọn xã hội đen chợ xanh trả thù. Tiên sư bọn côn đồ chuyên dở thói lưu manh ép buộc sinh viên mới nhập trường mua đồ. May là bọn tôi nhanh chân không thì không biết thế nào đúng là kỉ niệm nhớ đời thời sinh viên.

Thấy bọn tôi ôm đồ đến dãy phòng toàn con gái ngó đầu ra xem, chắc cũng là sinh viên năm hai năm ba gì đấy. Tôi cũng chẳng rõ, cũng không quan tâm lắm vì còn bận dọn đồ sắp xếp các thứ cho ngăn nắp. Bữa cơm sinh viên đầu tiên, thằng Đoàn nấu là canh rau ngót nấu thịt băm, và một đĩa xu xu sào tỏi. Vừa nhanh lại vừa tiện đỡ tốn công rửa bát. Mấy chị gái sinh viên cũng ngó ra chào hỏi. Trong số ấy có một chị xinh nhất phòng cạnh phòng tôi, tên là Hương tôi gọi chị là Hương Tươi vì chị lúc nào cũng tươi, động tí là cười cành cạch. Nhìn thấy tôi là cười đi ra cười đi vào cười. Đứng nấu ăn cũng cười nói chung là cười bất kể khi nào chị thích. Cùng phòng chị có một bạn nữ nữa thằng Đoàn béo gọi là Mi Mượt vì chị mượt như sunsilk khúc nào ra khúc đấy, da trắng mặt xinh, thân hình chuẩn đét. Ăn nói nhỏ nhẹ nhất là lúc chửi nhau, gái xinh chửi bậy cũng thấy lung linh. Đoàn béo hỏi tôi:

- Này không biết gái xinh đi ẻ cục cớt có ra hình trái tim không nhỉ.
Tôi chửi:

- Mày hết cái để ví von rồi à thô thiên thế. Vô duyên thì ế vợ đấy mày biết chưa

Đang nói chuyện thì tôi với Đoàn nghe tiếng dép và tiếng cồm cộp của giày công sở nện xuống nền hành lang. Đang ngồi chơi thấy tiếng giày lạ hai thằng ngó ra hóng hớt, thì thấy một ông bụng phệ tay đeo lắc vàng, cầm theo một cái ví da kẹp nách tiến lại phía cửa phòng chị Mi. Một hồi sau chị Mi mượt bước ra, bá vai bá cổ khoác tay sánh đôi bên anh người yêu chắc phải cỡ tuổi bố tôi. Thằng Đoàn trông thấy thì nó nói:

- Khả năng chị ấy đi chơi với bố rồi
Tôi nói:

- Bố gì, người yêu thì có bố con gì hôn hít ăn mặc thế kia
Nó cười hề hề :

- Bố đường chứ bố gì

Tôi cũng cười phá lên nói:

- Chí phải chí phải
Nhưng mà bà Hương Tươi hôm nay chắc không có nhà thì phải, nhưng vừa nhắc đến Hương Tươi. Thì chị gái cũng từ đâu về dắt theo anh người yêu, đi tót vào trong nhà nhìn bọn tôi có ý ngại. Rồi tôi với Đoàn nghe tiếng chân giường kêu rung lên. Rồi lại nghe có tiếng vỗ tay đều như hai anh chị đã mở hội nghị bên trong ấy. Thằng Đoàn nói:

- Việt mày có nghe thấy tiếng vỗ tay không, trong phòng nhiều muỗi hay sao mà vỗ cứ tanh tách thế nhể.

Tôi đáp:

- Tao cũng chẳng biết nữa chắc tập văn nghệ.
Thằng Đoàn cười rồi đáp:

- Ừ đúng vậy đang tập văn nghệ đấy

Hai thằng nói chuyện một hồi thì chị Hương Tươi với anh người yêu cũng đi ra. Lúc sau anh ta đi về rồi, tôi lúc ấy mới hỏi.

- Chị Hương ơi chị Hương, chị tập văn nghệ hay sao mà vỗ tay to thế.

Chị Hương nhìn tôi đỏ hết mặt lại không nhịn được mà phì cười. Tôi chẳng biết thế nào thì thằng Đoàn lăn ra đất cười sằng sặc như nắc nẻ. Nó nói:

- Tao phải đổi tên cho mày thành Việt Đù mất.

- Tao hỏi chứ làm sao mà mày cười, thì rõ tập văn nghệ nãy mày bảo thế còn gì

- Thôi bao giờ có người yêu mày sẽ hiểu thế nào là “những cơn sóng cứ vỗ ở 1 nơi không có biển''. Sẽ tạo ra tiếng vỗ tay bạn ạ

Thế là cuộc sống sinh viên của chúng tôi diễn ra thế đấy, giờ tôi mới hiểu sinh viên thời nay sướng hơn ngày xưa nhiều. Nhà ở cũng khang trang sạch đẹp hơn điều kiện sống tốt hơn, nhưng cũng nhiều cám rỗ mời gọi hơn. Sống thử hiện nay chỉ là một câu chuyện thường ngày, khi các cô cậu sinh viên ngang nhiên dọn về ở với nhau như vợ chồng. Hoặc tệ hơn là cặp kè trao đổi tiền tình với những bố đường lắm của, thích bao nuôi những cô gái trẻ đẹp để thoả mãn nhu cầu hết sức con người. Các cháu sinh viên cũng sẵn sàng ăn ngủ với những ông những bác chỉ đáng tuổi bố mình. Để có tiền son phấn ăn chơi, lấy mác sinh viên làm tiền làm tội, sa chân vào thói phù phiếm sống ảo, phông bạt dù lười lao động và ít tư duy.

Nhưng nhìn vào một bộ phận nhỏ tiêu cực cũng phải nhìn vào cái lớn tích cực, sinh viên ngày nay năng động hơn phát triển bản thân đầu tư cho học tập cả về chuyên môn lẫn ngoại ngữ tốt hơn thời bố tôi nhiều. Kiếm tiền giỏi, táo bạo, sáng tạo dám theo đuổi đam mê để thể hiện mình bằng những cách hết sức thuyết phục.

Có một hôm tôi với thằng Đoàn đi học về thì thấy có một cô gái đứng dưới nhà nhìn lên dãy trọ, lúc ấy trời cũng hơi tối tối rồi. Xóm tôi lại không có camera giám sát. Nên thấy người lạ tôi cũng có ý đề phòng, hỏi:

- Bạn ơi bạn hỏi ai ạ.

- Dạ em đến xem phòng trọ, nãy em có điện cho bà chủ mà bà ấy đang đi du lịch bảo em cứ đến rồi bà ấy gọi người quen ra mở cho em vào xem phòng.

Tôi nói:

- Vâng nếu bạn vào xem phòng thì mình mở cửa cho bạn rồi mình khoá lại nhé, xuống thì bạn nhờ bác chủ gọi ai ra mở cho mà xuống.
Cô gái theo vào, tôi với Đoàn lên tới tầng hai thì rẽ, còn cô gái lên thẳng tầng bốn xem phòng, vừa vào đến hành lang tôi dừng ngay lại khi thấy đập vào mắt tôi là chị Mi ngồi ở cửa. thút thít khóc. Tôi thấy chị ngày thường son phấn lụa là, nay lại thấy ngồi khóc ở đây tôi mới dừng lại hỏi, dù gì cũng là hàng xóm của nhau. Tôi nói:

- Chị Mi sao thế, sao ngồi đây khóc. Mà tay chân quần áo sao lại xước sát thế này
Tôi thấy tay chân chị xước sát bên mép còn hơi sứt như chảy máu tôi lấy từ trong túi ra cái khăn đưa cho chị, thì chị Mi lại khóc to hơn. Làm mọi người xung quanh ngó ra xem. Tôi với Đoàn ngại quá sợ người ta hiểu nhầm hai thằng tôi làm gì chị thì chết. Nên không hỏi nữa mà bỏ về phòng thay quần áo, một lúc sau thằng Đoàn đi chợ mua thức ăn tôi đang ngồi mở laptop ra nghịch thì chị Mi đứng ở cửa nói:

- Cám ơn em nhé, chị trả lại cái khăn

- Vâng không có gì chị ạ, mà chị ngã xe hay làm sao mà xước sát thế kia.

Chị Mi tiến vào trong, ngồi xuống cái ghế nhựa rồi nói. Hai mắt vẫn đỏ hoe:

- Chị…Chị bị người yêu đánh

- Sao người yêu đánh chị á, nó đến đây à

Chị Mi gật gật đầu xác nhận, tôi chẳng biết lý do thế nào. Nhưng mới là người yêu đã động tay động chân với nhau thế này thì là không được. Tôi giót cho chị Mi cốc nước uống, dù hơn nhau có một tuổi nhưng nom chị còn non hơn cả tôi. Thế này thì ông nào mà chẳng thích. Đang nói chuyện thì thằng Đoàn đi vào, nhưng nó không đi một mình. Mà đi theo là cả Thư, Thư vừa bước vào phòng thấy tôi với chị Mi đang nói chuyện. Cô nàng quay phắt người lại không thèm vào phòng nữa mà toan bỏ về. Tôi giật mình không hiểu sao Thư lại sang đây bất ngờ thế, liền đuổi theo nói:

- Ơ kìa Thư…cậu đi đâu thế sao lại bỏ về
Thư nói:

- Về để cho ông tâm sự với người yêu tôi ở đấy làm gì

- Người yêu nào, cậu hiểu nhầm rồi. Chị ấy là hàng xóm mới bị người yêu đấm nên sang đây ngồi nhờ. Thư hỏi thằng Đoàn thì biết tớ có người yêu nào đâu

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A