Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 19 - Mắt Âm 8: Bản Trùng Tang

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Đọc xong thần trú tôi đưa cho con chó ngậm lá bùa có miếng vải, nó tức thì sủa lên rồi chạy ngay ra ngoài. Tôi đuổi theo, thằng Sáng cũng chạy cùng tôi. Con chó chạy ra ngoài đường sau đó phóng vào trong đường núi. Nó đi mãi đi mãi, đúng lúc ấy thì nó sủa lên ầm ĩ. Tôi ngẩng lên ngọn cây nhìn thì thấy hai chăn bà thằng Sáng đã giãy dụa liên tục, bà nó đã bị những sợi dây leo rừng quần lấy cổ treo lên như cái thòng lọng. Hai chân quẫy đạp liên hồi, tôi không chậm trễ nhảy lên vung con dao từng đánh quỷ xương cuồng của bác Thành cho chém một nhát, dao cứa vào dây leo đứt ngay bà cụ rơi xuống được thằng Sáng đón ở bên dưới, cú ngã làm bà nó khá đau cả thằng Sáng cũng vậy. Tôi vì bị đau chân sau cú va chạm trong trận bóng đá, nên cú nhảy vừa rồi làm tôi cũng khuỵ ngay xuống vì đau. Bà thằng Sáng lúc ấy mời thều thào thở miệng không nói được câu nào. Không ổn rồi vậy là cái vong kia đã trở lại và nó còn mò được đến đây cũng với đám quan tuần âm phủ định bắt ba cụ đi. Bọn này thật là lộng hành quá thể thật, không thể nào tha thứ cho chúng nó được. Thắng Sáng cõng bà nó về đến nhà thì hai thằng lấy điện thoại gọi ngay cho chú Khải thông báo tình hình. Và bảo chú ngay sáng ngày mai xuống đón bà lên trên ấy, chứ ở đây neo người không biết có chuyện gì sẽ xảy ra. Bà cụ lúc này đã rất yếu, vì thân thể vốn suy nhược lại bị phen suýt chết thế kia thì sao mà chịu được. Tôi liền chẳng suy nghĩ nhiều lấy bảy hạt gạo nhét vào miệng bà cụ, sau đó thắp một ngọn đèn bên dưới chân. Cuối cùng lập trận đồ sao bắc đẩu để ngay trong đêm ấy cầu thọ cho bà cụ miệng tôi lâm nhâm đọc:

Xin các ngài linh thiêng bảo vệ cho người này tai qua nạn khỏi

Nhân duyên chưa hết
Sớm được nhẹ nhàng
Bệnh tật tiêu trừ
Thân, tâm an lạc
Chí thành bái đảo
Tam bảo chứng minh
Thương xót hữu tình
Rủ lòng cứu độ
Thành tâm bái thỉnh

Ngàn ngọn lửa gửi nên cung nam tào, qua được đêm nay sức khoẻ dồi dào. Có thêm tuổi thọ minh mẫn càng cao

Đọc xong tôi thắp bảy ngọn đèn bên dưới đất tượng trưng cho từ giờ đến sáng nếu đèn này không tắt hết trước bốn giờ sáng thì bà cụ vẫn có khả năng sống được. Còn bảy ngọn đèn này mà tắt trước bốn già sáng thì coi như dương thọ đã hết cầu cũng không được. Tôi trán toát mồ hôi cố gắng tụng niệm để tăng thêm phần linh ưng của phép phù thuỷ. Ông milu cũng xuất ra khỏi người tôi nhập lại vào con chó. Sau đó đứng canh ở ngoài cửa, tôi nói với ông milu màu xanh:

- Ông canh cửa cho cháu kẻo bọn nó vào phá đám bắt bà cụ đi

Ông chó tinh trong thân xác con chó âm nói:

- Mày cứ cúng đi con ở đây đã có ông giữ cửa thằng nào muốn vào phải bước qua xác tao.
Và tất nhiên những tiếng nói chuyện của con chó phát ra chỉ mình tôi có thể nghe thấy mà thôi, vì tôi và ông milu màu xanh có sợi dây liên kết ngay từ trong bụng mẹ. Nên dù không còn mắt âm đi nữa tôi vẫn có thể nói chuyện được với con chó như thường. Nói xong tôi lại tập trung niệm thần trú phù thuỷ, chỉ có thằng Sáng tục trực bên thân xác bà nội nó đang thoi thóp thở và hình như đang yếu dần đi. Nó cũng không khỏi ngạc nhiên vì thấy tôi nói chuyện với con chó như nói với người. Có lẽ nó nghĩ tôi bị điên hoặc tâm thần nên mới thế nhưng tôi chẳng quan tâm tình thế cấp bách. Lần này tôi phải cứu được bà cụ chứ không thể để bà thằng Sáng phải chết như anh Khoa mà tôi lại chẳng thể làm được gì.
Mỗi tiếng đồng hồ trôi qua, lại một cái đèn vụt tắt. Cứ như vậy cho đến sáng bên ngoài tiếng gió rít chưa lúc nào ngừng, bà thằng Sáng đã lịm đi như không còn sự sống. Tôi nhìn đồng hồ rồi lại nhìn ngọn đèn, chỉ còn một ngọn đèn duy nhất, tôi lại đọc thần trú. Và cuối cùng tiếng gà gáy bên ngoài đầu bản cũng vang lên, đã là năm giờ sáng. Ngọn đèn vẫn cháy dù có lúc nó đã cháy rất yếu, nhưng bây giờ thì đã cháy mạnh trở lại. Bà thằng Sáng lúc này mới mở mắt ra nói giọng yếu ớt:

- Thằng Sáng thằng Việt bà sống rồi

Nói đến đây thằng Sáng ân cần hỏi:

- Bà còn thấy mệt lắm không cháu nấu cháo cho bà ăn nhé
Bà nó lắc lắc đầu nói:

- Cho bà ngụm nước ấm

Đến khi nó đi lấy nước bà thằng Sáng mới vẫy tôi lại nói:

- Đêm qua lúc ấy tao tưởng tao được tổ tiên đưa đi rồi, tao thầy hồn đi ra cửa. Có mấy người ông thằng Sáng cả thằng cu Khoa con nhà Dọ nữa đứng vẫy tao đi ra. Nhưng con chó cứ cắn xua tao trở lại, tao còn thấy thằng cả nữa nó chạy lon ton bên ngoài sân. Nó cũng gọi tao ra bảo đi cùng nó để về bên kia thế giới. Tao muốn ra nhưng không ra được, con chó cắn mãi. Mà con trai chồng và cháu vẫn gọi, tao đánh liều lao ra ngoài định chạy theo. Thì có người ăn mặc như quan nhảy từ trên mái nhà xuống, đẩy tao trở lại nói tao chưa phải chết. Có người xin thêm thọ để sống với con cháu ít năm chưa chết được. Lúc ấy tao mới nhìn ra, thì thấy những người tao thấy ban nãy còn hiền lành. Bây giờ trông sợ lắm, chúng nó định xông lại kéo tao lôi tao. Nhưng tao bỏ chạy, chạy mãi chạy mãi cuối cùng tao thấy có con đường tao chạy đến đó rồi chui vào đó trong một cái lỗ hẹp lẵm. Cuối cùng tao mở mắt ra thì trời đã sáng rồi

Tôi nghe bà cụ kể mà thấy cũng sốt ruột không kém, vậy là trong lúc tôi làm phép cầu thêm dương thọ cho bà cụ thì những thế lực ma quỷ ngoài kia vẫn dụ dỗ dẫn dụ hồn bà cụ đi ra ngoài. May toà Nam Tào theo lời triệu gọi của tôi cử quan xuống trần canh giữ ngăn chặn chứ ông milu màu xanh e rằng khó lòng giữ nổi. Vì ông chỉ có thể giữ cho ma quỷ bên ngoài không vào được trong nhà, chứ với linh hồn người sắp đi về nơi âm phủ lại không tài nào giữ nổi chỉ có thể cảnh báo mà thôi. Nên khi bà cụ định đi ra ngoài tiếng chó ấy chính là tiếng chó cảnh báo bà cụ nên ở lại. Nhưng bà cụ đã chạy ra nên ông không thể nào giằng lại được vì sự sống chết ở mỗi người là tự nguyên. Trung đẳng thần như ông milu không thể nào can thiệp vào được vì suy cho cùng, ông chỉ là con chó đá canh miếu cho bà chúa Hoa. Nếu xét theo chức vị trên trần thì cũng liệt vào hàng viên chức cấp thấp hoặc cấp trung là cùng chứ không phải cấp cao. Mà bọn quan quân dưới âm lại được sự hậu thuẫn của các vị bên dưới ấy, chúng ỷ vào sự dung túng của cấp trên. Nên sẵn sàng làm loạn, đúng là người trên không nghiêm thì kẻ dưới dễ sinh ra thói nhũng nhiễu làm càn. Ở xã hội nào cũng thế ba giới trời, người và âm chẳng có gì thay đổi.

Vì thần thánh, hay ma quỷ cũng từ người ma ra, vốn dĩ một cá nhân không thể tạo nên cộng đồng. Mà là một cộng đồng quyết định một cá nhân có đáng được tôn vinh trọng vọng hay là bị đời người phỉ nhổ điều ấy xưa giờ vẫn không thay đổi. Chỉ có những kẻ ngộ nhận ngáo quyền lực mới tự cho mình là ở trên tất cả mà chẳng cần có người nào nâng họ lên. Tôi suy ngẫm về sự đồi một hồi thì bên ngoài có tiếng xe đi thằng vào trong cổng. Chú khải gọi taxi cùng mấy người nữa xuống tận đây đón mẹ lên trên nhà. Vì ở đây e không tiện, bà cụ bắt bà Hoa phải đi cùng vì chị em ở với nhau lâu ngày để bà ở đây một mình nhỡ con ma ấy nó lại mò về bắt thì khổ lắm. Nên cả hai bà cùng ngồi xe lên lại nhà chú Khải mà không ở đó nữa. Lúc này biết một mình tôi không thể nào giải quyết được vụ này. Không còn cách nào khác ngoài mời ông bác thầy cúng nửa mùa của tôi lên giúp thì mới xong được. tôi nói với chú Khải:

- Chú Khải ơi việc nhà chú căng lắm, không gọi bác Thành cháu lên thì không xong chú ạ
Chú Khải lúc này mới nói:

- Nghiêm trọng thế cơ à, nếu được thì cháu liên hệ với bác Thành lên xem tình hình thế nào. Chứ mo Kháng bảo việc này ông ấy không giúp được hôm trước chú cũng bảo người đến mời nhưng không xong

Nói rồi tôi lấy máy điện ngay cho ông bác, kể cũng ngại nhưng thôi cũng kệ vậy. Tiếng chuông đổ một lúc sau thì có tiếng bắt máy:

- Việt hở, mất tiền nói đi con ơi. Học hành dạo này thế nào vất vả quá hay sao không thấy điện cho bác

Tôi nói:

- Bác Thành ạ, con…con lại có chuyện muốn nhờ bác

Bác Thành thở dài rồi nói:

- Thế có việc gì, tao nể lắm đấy nhé. Gì cũng đến tay tao
Tôi cười rồi ra một chỗ xa nói chuyện:

- Con đang ở trên nhà chú Khải, chú Khải học chung trường với bác ngày xưa bác với chú ấy đi cứu con khỏi bọn bắt cóc ấy bác nhớ không

- Nhớ chứ nhưng mà sao lại lặn lên tận ấy làm gì thế con

- Truyện dài lắm nhưng con kể sơ qua cho bác nghe nhé
Nói rồi tôi kể một lượt cho bác Thành nghe chuyện đang diễn ra ở trên này, bác Thành nghe xong đầu đuôi khi này mới bảo.

- Trùng mà có quan tuần lên theo để bắt cũng không phải là ngẫu nhiên

Tôi thắc mắc:

- Tức là sao ạ

- Tức là phải có người chết vào giờ trùng thì quan quân mới có cớ để lên trên trần gian bắt người thân người cùng họ. Dù chúng có lạm sát người vô tội bắt người bừa bãi đi chẳng nữa, điều đó là không thể thay đổi. Nghĩa là nếu một dòng họ không có người chết vào giờ trùng mà quan tuần âm phủ theo lên dương trần để giúp một hồn ma nào đó báo oán tức là chúng đã phạm luật âm sẽ bị trừng trị ngay. Nhưng nếu trong họ nhà ấy có người chết giờ trùng thì chúng sẽ theo một hồn mà có ân oán vời nhà đó lên trần gian dẫu có bắt cả họ nhà ấy đi thì cũng chẳng sao. Vì toà âm vận chỉ nhận định vì có người chết trùng nên không thể bắt tội chúng được

Tôi nghe xong thì lẩm nhẩm nói:

- Đến cõi âm luật còn có kẽ hở huống chi trên trần, bọn quan tuần này cũng lách luật để vin vào hồn ma báo oán kia mà bắt người vô tội vạ. Thậm trí vợ người bên ngoại cũng bị bắt đem đi.
Tôi tiếp :

- Bác có rảnh không có xin cơ quan nghỉ được không bác lên giúp cho con với.

Bác Thành nói:

- Được để bác xem sao nhé cứ chuẩn bị đi, gửi vị trí cho bác. Bác sẽ lái xe cùng chú ngô lên tận nơi lâu rồi bác chưa đi nên quên hết đương

Nói rồi tôi gửi định vị cho bác Thành, nhưng chắc sáng mai sớm nhất phải là sáng mai bác thành mới thể có mặt ở đây được. Tôi đưa máy cho chú Khải để chú nói chuyện vài câu với bác dù gì hai người cũng có chút ân tình. Ngày trước cũng nhờ bác mà chú Khải mới bỏ trốn từ campuchia trở về, tôi để hai người lớn hỏi thăm nhau xong. Thì mới nói:

- Chú Khải ạ, chú dặn mọi người buổi tối đừng nên ra đường làm gì nhất là đêm hôm đừng lang thang trong rừng ra suối. Nhà chú bị trùng tang rồi đấy, cho cháu hỏi ông nhà mình mất khi nào và làm sao mà mất ạ. Chú có biết tên tuổi không

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A