Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 12 - Mắt Âm 8: Bản Trùng Tang

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Vì thân xác ông cụ không hề được tổ tiên phụ hộ bảo vệ, nên ma quỷ có thể dễ dàng nhập vào trong mộ mà làm cho cái xác có sự biến đổi. Khiến thịt da không thể tiêu hết được, thậm trí tóc còn mọc dài ra nữa. Điều đó cũng dễ gây hoạ cho con cháu, vì người chết là về với cát bụi. Thân xác phàm tục tiêu hết trả lại cho trời đất thì linh hồn mới được siêu thoát, thân xác không tiêu được vẫn còn trong mộ trên trần thế thì linh hồn sẽ khổ sở. Vì thế mà những người dưới xuôi có tục bốc mộ, khi đem xương cốt người nhà lên mà còn dính lại thịt da chưa tiêu được. Họ thường phải dùng cật tre để dóc thịt ra cho thật sạch sẽ chỉ còn xương mới đem đi táng vào chỗ mới.

Làm lễ vừa xong thì mặt trời mới bắt đầu ló rạng mây đen tan đi hết, tôi bấm độn thấy đã qua giờ đẹp. Nhìn đồng hồ đã là gần hai giờ chiều, mọi người ra về ai cũng rửa tay vào thau nước lá được người nhà chuẩn bị sẵn dùng để tẩy uế. Mỗi con cháu đều được phát một sợi chỉ ngũ sắc đeo ở tay để giữ vía rồi sau cùng mới được trở về ăn cỗ. Mọi người đã về vãn hết rồi chỉ còn lại vài người ở lại làm hàng rào là đi sau cùng. Tôi với thằng Sáng cũng toan thu dọn đồ để đi về, thì bỗng anh Khoa một thanh niên trong bản đi sau cùng quay đầu lại nhìn nhớn nhác xung quanh như tìm kiếm cái gì. Thằng Sáng tiến lại hỏi:

- Anh Khoa tìm gì đấy, thiếu cái gì à

Anh Khoa đáp:
- Không có gì anh em cứ về trước đi, anh ở lại có tí việc

Thằng Sáng thấy vậy nó không hỏi nữa mà kéo tôi với mấy người nữa ra về. Mãi một lúc sau, anh em đã ngồi vào mâm cỗ đầy đủ hết rồi, lúc này anh Khoa mới từ ngoài đi vào trong. Ngồi xuống mâm đã vơ lấy chén rượu cả đám thanh niên uống như sáo tắm. Tôi sinh viên thật nhưng rượu chè kém lắm chỉ mấy chén là choáng rồi, lại còn ngồi với mấy ông này nữa thì toang lắm. Trong lúc ngà ngà có hơi men anh Khoa nói lè nhè:

- Mẹ nó nãy đang định về thì có ai gọi bảo ở lại nhờ tí việc, mình quay ra thì chẳng thấy người nào. Cứ nghĩ là bác nào bảo gì đứng chờ mãi ngoài ấy sợ bỏ mẹ ra, mất cả thời gian
Tôi nghe thấy vậy thì hỏi lại:

- Anh bảo sao cơ, có người gọi anh à anh có thưa không ?

Anh Khoá nói:

- Chú em phải bạn thằng Sáng không, uống với anh chén đã quý lắm mới lên đây lúc tang gia bối rối thế này

Tôi không quan tâm đến chén rượu mà hỏi gấp :

- Nhưng anh có thưa không

- Có anh có thưa nhưng chẳng thấy ai, có khi con Mẩy nó gọi tao đấy chúng mày ạ

Nói xong mọi người cười ồ lên, Mẩy là cô gái năm ngoài bị người yêu bỏ nên nghĩ quẩn nhảy xuống suối tử tự chết, cũng được chôn ở bên trong khu bãi tha ma của bản Vàng Song. Cô khi còn sống khá đẹp nhiều thanh niên trong bản yêu lắm, nên cô chết đi cũng nhiều anh tiếc đứt ruột. Tôi thì lại thấy không buồn cười lắm sau câu đùa của anh Khoa. Tôi nói:

- Anh Khoa uống đi, rồi tí em cho cái này nhé

Anh Khoa đón lấy chén rượu uống một hơi hết sạch, rồi sau đó mọi người còn uống mãi đến khi say chân đi không vững mới ra về. Thằng Sáng cũng uống say đến độ hai mắt không mở được ra. Tôi đầu cũng hơi choáng, lúc ra về tôi còn dúi vào tay anh khoa một đồng tiền xu cổ quấn quanh lá bùa nói:

- Anh cầm cái này để bên người nhé đừng làm mất anh ạ, có người gọi ở bãi tha ma mà lại không thấy ai thì đừng có thưa.

Nói rồi anh Khoa trong lúc say sưa cũng đón lấy gật gật đầu đút cái lá bùa vào trong túi sau đó mới lững thững ra về. Tôi cũng vì uống kha khá rượu nên hai mắt bắt đầu díp lại, ngáp ngắn ngáp dài rồi thằng Sáng bảo tôi về nghĩ tạm bên nhà ông chú họ. Một phần vì đêm qua thức trắng canh áo quan của ông thằng Sáng giờ lại uống thêm rượu nữa nên khả năng tôi đặt lưng xuống là ngất luôn. Không quan tâm đến ma quỷ đất trời gì nữa cả, chẳng ngờ ngay tối hôm ấy lại xảy ra chuyện.

….
Anh Khoa về nhà trong người đã có men rượu, anh chưa lấy vợ vẫn còn đang ở chung với bố mẹ. Nên cuộc sống cũng có phần bê tha hơn, khi trước có xuống dưới xuôi làm công ty kiếm việc làm sau dưới ấy. Nhưng đám mối giới việc làm tuyển dụng công nhân ăn chặn nhiều quá, bị trừ đầu trừ đuôi tiền nhận về tay chẳng được bao nhiêu. Nên anh Khoá chán bỏ về chạy xe giao thịt dê cho một ông chú có lò mổ chuyên cung cấp dê tươi cho vài nhà hàng trên thành phố cũng đủ ăn.

Vừa vào đến nhà rửa được cái mặt thì cơn buồn ngủ ập đến anh Khoa nằm xuống cái võng bên dưới gầm sàn mà ngủ. Trong lúc mơ màng anh thấy như có ai vừa lấy tay đung đưa cái võng qua lại, làm cho anh chìm vào giấc ngủ dễ hơn. Chẳng biết ngủ được bao lâu suốt buổi chiều từ ba giờ đến lúc mở mắt tỉnh dậy. Thấy hơi men đã tan đi hết, mà trong người chẳng còn tí rượu nào. Ngoài trời thì đã tối om. Không có trăng sao gì cả, anh Khoa đứng dậy vớ lấy cái lưới máng trên cột. Sau đó cởi cái áo vứt xuống dưới vòng, cuối cùng thay quần áo lao động đi ủng toan ra suối làm mẻ cá về ăn. Vì đang có nước về, mùa này ra suối hay có cá lắm. Anh nghĩ xong đội cái đèn pin lên đầu sau đó thoang thả bước ra ngoài khép cổng lại. Có lẽ bố mẹ anh vẫn còn ở trong đám ma vẫn chưa về, ôm cái lưới đánh cá ra đến bờ suối. Đã có vài chiếu thuyền gỗ đậu sẵn bên bờ, Khoa nhảy xuống nhìn quay một lượt nước về nhưng không siết. Nghe bên tai còn có tiếng cá quẫy bên dưới nước ào ào. Khoa nhảy lên thuyền tháo dây neo ra, rồi lấy cái sào đẩy một cái cho con thuyền chôi từ từ ra giữa dòng. Vừa đứng vừa quang lưới, mấy chập toàn cá nhỏ, Khoa lại đổi địa điểm quăng lưới ra xa hơn nữa, bên bờ một bên là bãi cát, một bên là rừng cây toàn dây leo um tùm các tán lá che khuất những mỏm đá rêu xanh. Đôi khi có vài nhánh lan mọc là là chui ra từ kẽ đá. Ban đêm đi rừng đi suối người nhát gan không dám vào, phần vì nó tĩnh mịch và âm u quá. Ma quỷ lại nhiều, chỉ những người bạo gan thạo nghề đi rừng đi suối mới dám lang thang trong rừng vào những đêm tối trời như thế này. Đi suối cũng không mấy ai đi một mình mà thường theo từng đoàn năm bảy người có khi cả chục dựng lán ngủ bên bờ hoặc đánh cá đem sấy khổ để mang về ăn dần. Nhưng chẳng hiểu vì sao hôm nay anh Khoa lại vào đây đánh cá một mình mà không rủ đám bạn cùng bản đi cùng cho vui. Vừa thả lười đang suýt xoa vì ở đây nhiều cá quá, bỗng nhiên có tiếng ào một cái. Bên kia cánh rừng như vừa có con vật gì rất to nhảy từ trên bờ xuống phát ra tiếng động lớn. Làm sự chú ý của anh Khoa hướng về phía đó, hay là có cá to anh chèo thuyền tới gần hơn. Thì bên dưới mặt nước lại im ắng lạ thường chẳng có gợn sóng nào.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A