Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 10 - Mắt Âm 8: Bản Trùng Tang

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Mọi người chạy vào thì thấy có một đàn chuột phải đến ba chục con ở đâu chạy đến. Chum cả lại phá cái vòng tròn được rắc bằng tro bếp của ông mo Kháng, sau cùng đàn chuột toàn con to kêu lên chít chít hai mắt đỏ ngầu con chó âm của tôi thấy đàn chuột nó phóng vọt ra từ chiếc tui du lịch lao đến chỉ một khắc tất cả xác chuột đã lăn quay trên nền đất bị cắn chết cả. Lúc này tôi nhìn sang mặt thằng Sáng thì mặt nó tái dại đi tôi hỏi nó:

- Mặt mày làm sao mà tái mét đi thế kia Sáng

Thằng Sáng kéo tôi ra tránh khỏi chỗ huyên náo đang bu quanh chiếc quan tài, xem đàn chuột chết bị con chó âm cắn xé một cách lạ lùng nó nói:

- Nãy tao sợ quá mày à

- Làm sao nói tao nghe

Thằng Sáng lắp bắp bảo:

- Tao….Tao ban nãy lúc tao đang lơ mơ nửa ngủ nửa thức thì đột nhiên có cơn gió lạnh thổi hắt vào mặt….

Thằng Sáng đang lim dim nửa ngủ nửa mê, thì bất ngờ có cơn gió lạnh thổi vào làm người nó run lên. Hai mắt nó từ từ hé mớ nhìn ra bên ngoài, lúc ấy nó chẳng thấy có ai cả. Nhưng từ cửa bước vào một người đàn bà xoã tóc mặt bà ta đen xì như ngươi chét nhọ nồi lên trên mặt. Chí có cặp mắt là toàn lòng trắng đi vào đầu tóc rối như tổ quả. Thằng Sáng toan đứng dậy thì cơ thể nó như có ai giữ lấy làm cho nó không sao cử động được chỉ nhìn chăm chăm vào người đan bà đang bước lại phía cỗ áo quan. Bà ta không đến chỗ nó mà bước lại gần cái áo quan của ông nó đi xung quanh một vòng tuyệt nhiên không dám bước lại qua cái vòng có tro bếp kia. Trên tay hình như bế một thằng bé con, bà ta đặt thằng bé nhâng lên cao đứng gần với áo quan, từ trong cái tã quấn kín lấy người đứa bé.Ở đâu bò ra rất nhiều chuột, toàn những con chuột cống loại to mắt đỏ ngầu rơi xuống dưới chân bò cả xuống đất.

Chúng bò đến làm cho cái vòng tròn bằng tro bếp xung quanh quan tài bị hỏng hết rồi bò tới cắn vào chân thang để áo quan. Người đàn bà kia nhìn ra phía cổng thì còn có thêm hai người mặc đồ giống quan quân đứng chờ sẵn. Tay cầm giáo, tay cầm đao và rất nhiều xiềng xích. Bà ta lúc này mới dám bược qua cái vọng đứng sát với áo quan, từ từ há cái mồm ngoác ra tận mang tái há to ra cảm tưởng như nuốt được cái đầu người ta vào vậy. Sau đó bà ta hút lấy bảy đốm xanh từ bên trong áo quan bay ra ngoài chui tọt vào miệng. Sau đó mới tiến lại gần hơn với tôi cái đầu lắc lư như người đen. mặt bà ta nhìn thẳng vào mắt thằng Sang nhe hàm răng đen xì như răng nhuộm ra mà cười. Miệng bà ta nói cái gì mà:

- Tổ tiên nhà mày không phù hộ được đất nhà mày đâu…hé hé hé

Nhưng thằng Sáng dù lúc ấy có rất sợ cũng không tài nào bật dậy mà bỏ chạy được. Người đàn bà cười xong thì bỏ ra ngoài, theo chân hai người lính kia đi mất bên tai còn nghe rõ mồn một tiếng hai người lính kia nói với nhau.
- Ban nãy có người của toà Nam Tào với trung đẳng thần canh giữ nên không vào lấy vía nó đi được, giờ lấy được cả hồn cả vìa rồi. Thì họ nhà nó phải cho con này lên báo ân báo oán hết.
Lúc hai người lính đó và người đàn bà đi rồi mất rồi, khi ấy thằng Sáng mới bật ra tiếng thét đánh động mọi người.

Tôi nghe đến đây thì tôi tự trách nếu tôi không bỏ đi ăn cháo thì nó sẽ không lấy được phần vía bên trong người ông thằng Sáng. Vì đêm qua phần hồn định bắc thang để lên trời thì bị đạp xuống, rồi bị bắt đi mất. Giờ phần vía cũng bị đem đi nốt thì gay to. Vậy là cả đêm tôi không dám ngủ, người của âm phủ sao lại dung túng cho con ma kia về lấy vía đem đi, thực là tắc trách. Tôi vẫn nghe đám quỷ sai quan tuần dưới âm phủ chuyên ăn của đút lót. Người chết xuống phải ngậm theo vàng bạc để lọt đường thì chúng mới không hành hạ. Người nào không có vàng bạc quỷ sai quan quân sẽ bắt đeo gông nặng bằng sắt, lấy giáo đâm vào đùi chọc vào mạng sườn cho máu chảy. Hoặc bị xiềng xích bắt trên những con đường toàn là định nhọn khiến linh hồn họ chịu nhiều thống khổ, kêu khóc không nguôi. Trên đường từ trần xuống âm phủ tới nơi xét hỏi bị tra tấn tàn khốc vô cùng. Nay lại thấy chúng lên tran gian làm bậy dung túng cho mà quỷ. Mới thấy đúng là trần sao âm vậy, cũng nhũng nhiễu đủ đường chuyên quyền hạch dịch sau lưng làm những chuyện hại người hại đời. Cả một đêm không ngủ, đến sáng hôm sau cả nhà chuẩn bị làm lễ cho ông thằng Sang đi ra nơi trôn cất của bản. Tôi mới bảo bác Khải:

- Bác Khải ơi, cháu bảo cái này. Nên đem ông vào trong núi thật sâu để trốn chớ trôn ở bãi tha ma của bản mình

Chú Khải nghe tôi nói cũng có ý xuôi theo nhưng nói với mọi người trong họ thì các già lại không đồng ý có người nói:

- Bây giờ đem người vào tận trong núi chôn có khác nào bỏ xác nơi rừng hoang núi thẳm. Con cháu muốn thanh minh tảo mộ cũng không được, người chết lang thang bơ vơ một mình sẽ thành con ma con quỷ trong rừng. Không được đâu, phải đem chôn ở bãi tha ma của bản để người chết có anh em làng xóm khỏi cô đơn một mình
Chú Khải nghe thấy thì quay sang nói với tôi:

- Nếu có mo Kháng ở đấy chắc cũng không được cháu ạ, các già đã nói vậy rồi không thể đem ông vào trong núi táng được.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A