Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 9 - Mắt Âm 8: Bản Trùng Tang

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Hoá ra Sinh là tên cô gái vừa ban nãy mở cổng cho tôi, được biết cô gái thua chúng tôi một tuổi đang học lớp mười hai là cháu gái của ông mo Kháng. Tôi lúc này mới nhìn rõ ràng khuôn mặt cô gái ban nãy. Tôi phải công nhận rằng đẹp, cặp mắt lúng liếng điệu lắm, từng cử chỉ vén tóc cũng làm người ta thấy yêu được. Da trắng mà tóc đen mượt, trên những ngón thon dài đặt hai cốc nước xuống mời hai thằng tôi uống. Xong rồi lại toả tóc ngồi xuống cái bàn con kê ở góc nhà bỏ sách ra học. Có lẽ cô gái học rất giỏi, vì trong nhà nhiều bằng khen giấy khen mang tên Đèo Thị Sinh lắm. Cái vẻ đẹp chi thức này mới thật là tuyệt, tôi bất giác lấy điện thoại ra chụp cái tách hình cô gái đang học bên cái bàn con trong căn nhà sàn. Thằng Sáng vỗ tôi :

- Mày làm gì thế thể hả cất đi
Tôi lúc ấy mới nhận ra bèn cất cái điện thoai đi ngay, thằng Sáng lúc này mới nói với ông Kháng, truyện xảy ra ban nãy lúc gia đình làm lễ bắc thang cho linh hồn người chết lên trời. Ông mo kháng nghe vậy thì nói giọng khá mệt mỏi:

- Lúc sáng khi ông đang làm lễ thì đột nhiên thấy tim đau quặn lại, đã biết là có điểm chắc chắn có con ma đã dẫn quan dưới âm lên đây để phá hoại buổi lễ. Nó làm cho ông đau ốm không dậy được. Con này nó mạnh lắm, sức ông không làm gì được. Giờ vẫn còn mệt lắm, cháu cầm nắm tro bếp này về rắc quanh áo quan. Mai đúng lúc trưa nắng nhất thì đem ông đi chôn mà táng vào tận sâu trong rừng vào đừng táng gần bãi tha ma của bản
Nói rồi ông đưa cho thằng Sáng nắm tro bếp rồi quay sang nói với tôi:

- Ông thấy cháu là người không phải tầm thường, nhìn khí sắc của cháu ông biết cháu là người có đạo. Họ nhà này nhờ cả vào cháu giúp, ông không đủ tài đủ phước sợ nhúng tay vào thì hại đến con cháu. Cháu nhìn đấy ông chỉ còn một đứa cháu gái. Bố mẹ nó bị lũ cuốn chết cả rồi, cũng là vì ông nên mới ra nông nỗi này

Tôi mới hỏi:

- Ông nói thế là sao ạ

Ông Kháng ngồi dậy ho một chập lấy cái áo măng tô khoác lên người rồi khe khẽ nói.

- Ông đi bắt ma trên đây cũng nhiều, nhà được mỗi một mụn con trai. Định truyền nghề cho nó để nối nghiệp gia tiên. Nhưng chắc là bắt ma bắt quỷ chúng nó thù nên nó bắt cả con trai lẫn con dâu. Cách đây mười năm có trận lũ qua đây, sạt lở đất có bản chết hết không con một ai. Hôm ấy hai vợ chồng nò đi vớt củi, trước hôm ấy ông đã dặn nó không được đi đâu. Nhưng nó không nghe cứ đi, thành ra lũ về cuốn cả hai đứa mất cả xác không tìm thấy, vợ nó còn đang có bầu đứa thứ hai là em của con bé Sinh kia kìa. Giờ nó mồ côi rồi. Ông mà chết đi thì không biết nương tự vào ai

Nói rồi ông Mo Kháng lại nhìn ánh mắt buồn về phía cô cháu gái vẫn đang chăm chú học. Cô cháu gái của ông học rất giỏi, là bí thư đoàn trường nhiều năm liền là học sinh giỏi suất sắc được đi thi tỉnh. Nên bằng khen giấy khen treo đầy nhà, hoàn cảnh tuy có khó khăn nhưng làm tôi cũng phải xấu hổ, vì quả thật tôi không bằng. Dù điều kiện của tôi tốt hơn rất nhiều nhưng hồi đi học chẳng phải mời phụ huynh vì quậy phá cũng là vì việc học hành chểnh mảng. Làm bố mẹ phải đau đầu không biết bao nhiêu lần. Ông Mo Kháng còn dặn thắng Sáng:

- Cháu về hỏi xem nhà cháu có ai mất trẻ không, anh em gì đấy với bố chẳng hạn. Nếu có thì hỏi xem làm sao mà mất, bà cụ có khi biết đấy. Ông cụ mất vào giờ xấu lắm, cúng khả năng không được nhà cháu đúng ra không nên ở cái đất bây giờ. Đất này loạn lắm, tổ tiên không thiêng nặng phần âm. Nên ma quỷ nó dễ vào phá lắm có khi còn sinh ra hoạ trùng thì khổ đấy

Bà cụ ở đây tức là bà nội của thằng Sáng, bà nó năm nay cũng già rồi. Chân cũng yếu nên đám tang ông nó mọi người không đưa sang mà để bà ở nhà nghỉ ngơi. Ông Kháng dặn thằng Sáng xong đâu đấy thì hai thằng tôi cầm nắm tro bếp ra về. Vừa về đến nhà, đã thấy có tiếng huyên nao bên trong, tôi cầm nắm tro bếp chạy vào trong. Thì thấy có một con chim cú lợn đậu ở trên kèo nhà sàn nó đậu trên đó nhìn xuống dưới kêu lên một hồi eng éc. Tôi thấy thế thì biết ngay người ở dưới âm sai sứ giả lên trên trần, việc này xuất phát từ chuyện cú lợn được coi là sứ giả của cõi âm.

Chúng được các quan tuần bên dưới âm phủ sai lên trần để báo chuyện lành dữ, và còn là để nhận mặt con cháu người đã khuất nữa. Không biết lần này con cú lợn này bay vào đây với mục đích và mang đến điềm gì đây. Nhưng mọi người trong nhà thì không ai dám đuổi và chỉ cúi lạy không thôi. Con chim cú lợn nhìn một lượt xong xuôi hết rồi nó mới cất cánh bay thẳng ra bên ngoài. Tôi thấy mọi người có ý xôn xao thì cũng trấn an mang gói tro bếp của ông mo Kháng rắc xung quanh quan tài. Rồi tôi cũng túc trực cả đêm không rời mắt khỏi áo quan để đề phòng có chuyện kì dị lại xảy ra. Thằng Sáng thì có vẻ khá mệt nó ngồi canh áo quan mà ngủ gà ngủ gật. Một lúc sau thì ngả lưng ra sau ghế há mồm lên mà ngủ. Tôi thì vẫn ngồi một lúc sau có người nhà vào bảo tôi:

- Em ơi ra ăn bát cháo cho lại sức bọn anh trông cho, ăn đi chứ thức cả đêm thế mệt lắm

Tôi từ chối:

- Thôi không cần đâu anh ạ để em ngồi canh cho các anh cứ ăn đi

Nói vậy nhưng mấy ông anh của thằng Sáng vẫn nài ép bắt tôi phải ra ăn bằng được. Tôi cùng đành miến cưỡng mà nghe theo ra ngoài ăn cháo gà, mấy người vẫn uống rượu cho ấm. Đêm ở đây khá lạnh xương rơi lách tách nhỏ từ trên tấm bạt giông có cái cột chống ở giữa xuống dưới sân. Tôi vừa ăn vừa suy nghĩ, thi thoảng uống vài chén rượu do mấy anh thanh niên mời. Không biết vì sao nhà này lại bị trùng tang vì tôi đang xem tinh đoán tượng. Vốn không thể bị trùng được, ông cụ không mất vào giờ xấu. Hay giờ trùng lại càng không, nên chẳng hiểu vì sao lại có thể xảy ra chuyện trùng tang ở đây. Hay là tôi tính sai chăng, đang ngẫm nghĩ thì tôi nghe có tiếng thét thất thanh từ trong nhà vòng ra. Tôi lập tức khai mở mắt âm của ông milu màu xanh ra. Nhìn một lượt, nhưng chẳng thấy gì. Chỉ thấy thằng Sáng chạy ra bên ngoài chỉ tay vào trong nói:

- Mọi người ơi vào mà xem vào mà xem

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A