Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 8 - Mắt Âm 9: Ma Chó

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước

- Tha tao ra. ahhhhh
Rồi bất ngờ bóng đen và bóng xanh của cả hai phần thiện ác từ từ nhập vào nhau rồi cũng từ từ tự đốt chất lẫn nhau toả ra ánh hào quang màu trắng. Ông milu màu xanh tay vấn giữa chặt con chó ma nở nụ cười mãn nguyện, hào quang loé sáng lên rồi phóng đi muôn nơi toả ra những tia màu sáng trắng làm cây cỏ xung quanh bị thổi bay dữ dội. Cuối cùng chỉ còn những hạt long lanh như hạt sương sớm buổi bình minh rơi xuống mái hên ngôi miếu bà chúa Hoa còn hai thực thể đều biến mất. Tôi nhảy từ trên mái nhà xuống chúa Hoa trong thân xác tôi tiến lại niệm thần trú hai tay nhấc phiến đá cả trăm cân lên trước sự kinh ngạc của thằng Đoàn béo đặt xuống lấp kín miệng giếng thần. Sau đó bà chúa nhìn thằng Đoàn nói:

- Nhìn mà học tập con ạ,
Cuối cùng bà thoát ra trở lại pho tượng thần trong miếu. Tôi ngã ra đất ngất đi, khi tỉnh dậy. Tôi ứa nước mắt miệng tôi lẩm bẩm:

- Ông milu màu xanh ơi, cháu sẽ làm phúc cứu đời, cháu sẽ là nhà báo tốt. Ông hay yên nghỉ nhé.

Có lẽ cơ duyên của chúng tôi đã hết, tôi ôm con chó âm nó đã chạy đến dụi đầu vào chân tôi. Nhìn nó những kỉ niệm về ông khuyển tinh lại ùa về, thằng Đoàn an ủi tôi dù nó chẳng thấy được chuyện gì đã xảy ra. Sau buổi tối hôm đó, ông cụ canh miếu gọi người làng đến miếu. Tôi căn dặn mọi người, không được di chuyển tấm đá này khỏi miệng giếng. Từ nay sẽ không còn chuyện ma chó xảy ra nữa. Tôi tạm biệt ông bà Hồng, Sâm vì đã tốt bụng cho chúng tôi ăn ở tai đây, trước khi đi tôi còn chụp tặng ông bà một bức ảnh làm kỉ niệm. Rồi tuần tìm hiểu tài liệu cũng hết, chúng tôi lại lên xe trở về. Vừa ôm con chó tôi lại buồn nhớ về người bạn tri kỷ vô hình trung thành bảo vệ gia đình tôi suốt hơn hai mươi năm qua.

Bên trong miếu bà chúa, một đốm sáng trắng chui vào trong bức tượng con chó màu trắng cuối cùng và duy nhất còn lại đặt tư thế quỳ phủ phục ở bên dưới điện bà chúa. Chúa Hoa cất tiếng nói:

- Trời thương người trung thành đến là thần vẫn xả thân vì nghĩa lớn, nên cho ngươi được tái sanh trở về với ta, người đã giải trừ hết những ma tính của mình, nay ta cho người ở lại đây một lần nữa để hưởng lộc của thiên hạ. Hay ngươi muốn theo thằng bé đó tiếp thì tuỳ ngươi chọn

Một con chó sắc lông không xanh không đen mà màu trắng toát hiện ra nằm phủ phục bên dưới chân bà chúa mà không đáp. Nó có vẻ cũng buồn nhưng chỉ thấy ngồi phục bên dưới ấy rất lâu mà thôi.

……

Đoán béo với tôi về lại ký túc nó đứng ngắm gái ký túc rồi nhanh nhảu đọc thơ ghẹo :

Một đàn bươm bướm trắng phau
Lượn qua lượn lại trước mắt nhau
Lang thang ghế đá được vài cháu
Chim anh hót mãi ở trên lầu

Một lúc sau ngâm thơ chán rồi nó với Sang Cua bỏ vào phòng đi ngủ, tôi buồn quá chẳng ngủ được nên ngồi ở ngoài hiên kí túc xá gọi video cho Thư, hai đứa nói chuyện tôi kể cho Thư nghe về chuyến đi vừa rồi một lúc. Nàng thấy tôi buồn nên cũng an ủi tôi giọng ngọt như mía lùi:

- Mai bạn em về quê hết cậu sang đây em nấu cơm cho ăn nhé, yêu cậu

Nói rồi Thư cười tinh nghịch nhìn trời đêm ký túc đám bạn đã đi ngủ hết, tôi nói khe khẽ:
- Cậu cũng yêu em, thôi em ngủ đi mai còn đi học thức khuya mọc mụn đấy

Cả hai tạm biệt rồi cái điện thoại tắt vụt, tôi toan quay vào ngủ thì đằng sau một giọng nói quen thuộc vang lên :

- Chết nhè ông về ông mách bố mày, là mày có người yêu
Tôi quay người lại cặp mắt con chó âm loé lên ánh sáng màu trắng xanh, tôi ôm chầm lấy con chó âm rồi hét toàng lên trong vui sướng:

- Ông milu…..Ông milu màu xanh ….

- Ấy ấy bỏ ra bỏ ra… ngạt thở… ngạt thở ông ….!

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A