Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 5 - Mắt Âm 9: Ma Chó

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Tôi nghe đến đây mới hỏi:

- Vậy sao ngoài cổng vẫn còn hai con chó đá vậy ông

Ông cụ đáp:

- Về sau con chó đá màu xanh bị nứt vỡ mất, người ta đồn con chó đá màu xanh ấy là con chó thiện bị chúa Hoa đuổi đi không cho ở nữa vì dám chêu ghẹo con người. Nên nó cũng nứt vỡ đi mất, nên người làng phải sắm hai con mới đặt vào ấy cho đỡ trống trải. Vậy là cả đôi thiện ác đều hỏng cả mất luôn di tích đến giờ cũng lâu rồi.

Nghe đến đây tôi thầm nghĩ, vậy thì đúng rồi con chó thiện màu xanh kia chắc chắn là ông milu rồi. Còn con chó màu đen tượng trưng chó cái ác thì bị trấn bên dưới cái miếu chúa Hoa này. Khả năng quả sét đánh cháy cây trúc trong góc miếu đã làm cho con chó ma ấy thoát ra ngoài cũng nên. Tôi cám ơn ông cụ canh miếu rồi bước ra ngoài. Phải một tuần nữa chúa Hoá mới hết hạn trầu trên trời, vậy thì tôi có mặt ở đây có lẽ cũng là sự sắp xếp của toà Nam Tào để tôi làm việc âm cũng nên. Vì chắc chắn trong một tuần tới làng này sẽ loạn xì ngầu lên cho ma xem. Tôi về căn nhà của ông bà Hồng thì thằng Đoàn béo đã chờ sẵn nó ngồi ở bậc cửa nhồm nhoàm ăn củ khoai luộc. Vừa thấy tôi nó vừa cười hề hề nói:

- Thế nào rồi ông thầy cúng nửa mùa, tình hình sao có giải quyết được không ?
Tôi thả con chó xuống cho nó chạy nhảy một hồi mới đáp:

- Xong rồi nhưng chỉ xong được phần nổi thôi còn phần chìm thì chưa xong

- Còn cả phần chìm nữa cơ à ?

- Ừ phức tạp lắm, ông bà đi đâu rồi mày

Đoàn béo lại tiếp tục ăn khoai nhồm nhoàm tí thì nghẹn nó nói:

- Nãy ông bà bảo tao trông nhà hộ, ông bà đi đâu ấy. Anh em mình ở nhà nấu cơm mời hai ông bà ăn luôn nhỉ dù sao mình cũng đang rảnh

Tôi gật đầu đồng ý với Đoàn béo, đến mãi tối ông Hồng bà Sâm mới trở về. Người đầy bùn đất có lẽ hai ông bà mới đi làm đồng đây. Lứa trẻ bọn tôi dù sinh ra ở quê nhưng cũng ít được tiếp xúc với ruộng đồng vì chỉ lo ăn học. Đời sống thay đổi nông nghiệp nhiều nơi không còn phải đụng tay chân nhiều. Đa phần là dùng máy nhưng ở đây canh tác vẫn còn thủ công lắm, nông dân còn chân lấm tay bùn đầu tắt mặt tối. Xung quanh núi Lư không có bóng nhà máy xí nghiệp nào chỉ có làng và đồng ruộng. Cùng rất nhiều tre, tre mọc lên cao vút san sát hai bên đường toả bóng mát như mái vòm tự nhiên. Tôi dọn cơm mơi hai ông bà ăn, bữa hôm nay chúng tôi nấu nhiều món lắm. May sao lúc chiều Đoàn béo mua được ít tôm sông đem về rang với thịt ăn khá ngon. Cả nhà đang ăn cơm vui thì Đoàn béo buột miệng hỏi:

- Ông bà ơi, các anh chị đâu có ở gần nhà ông bà không ?

Câu hỏi của nó hình như làm mâm cơm không khí bỗng lặng xuống một khoảng rồi ông Hồng lên tiếng phá vỡ sự im lặng :

- Hai thằng ăn đi rồi ra uống nước nhé, ông đủ rồi
Nói xong ông Hồng đứng dậy đi pha nước uống, ông bê bộ ấm tích ra ngoài hiên ngồi bắn thuốc lào. Chúng tôi cũng đã ăn xong bữa, Đoàn béo xung phong đi rửa bát với bà Sâm. Còn tôi thì ngồi tiếp chuyện ông Hồng ở ngoài hiên, ông Hồng giót một chén nước chè nóng đưa cho tôi. Tôi uống xong thì nói:

- Chắc bạn cháu nói điều gì để ông bà buồn, chúng cháu không biết ông cho chúng cháu xin lỗi nhé.
Ông Hồng cười hiền rồi đáp:

- - Không sao ông không buồn chỉ nghĩ ngợi chút thôi, nhưng ông có con có một đứa con gái. Nhưng nó mất lâu lắm rồi, trên ban kia kìa cháu ạ

Nói rồi ông Hồng chỉ tay vào tấm ảnh thờ cô gái sau đó lại nói tiếp:

- Ông bà hiếm muộn mãi mới được mụn con gái, năm đấy nó vừa mới đỗ báo chí giống như các cháu bây giờ này. Nhưng chẳng may nó bị tai nạn giao thông nên mất đi. Giờ nó mà còn thì ông bà cũng có cháu ngoại lớn rồi đấy

Nói xong ông lại bắn một bi thuốc lào nữa, hoá ra cô con gái của ông Hồng cũng học trường báo như chúng tôi, thảo nảo lần đầu nghe chúng tôi là sinh viên trường báo ông đã mời hai thằng tôi về nhà ở luôn. Vậy thì phải rồi cái phòng tôi với Đoàn béo đang ở hẳn là phòng cũ của cô con gái ông Hồng hồi còn sống đây. Hai ông cháu vừa nói chuyện xong. Thì con chó âm bỗng chạy vọt ra ngoài cổng mà sủa lên liên hồi. Con chó của ông Hồng xích ở cổng cũng vậy, nó lồng lên rồi giật đứt sợi dây buộc ở gốc bưởi. Cả hai con phóng vọt ra ngoài đường, trời đã tối tôi cũng chạy theo miệng nói :

- Thôi chết rồi không biết con chó chạy đi đâu, ông Hồng ngồi đây để cháu đi đuổi chúng nó về. Không thằng nào nó câu trộm mất thi toi ông ạ
Ông Hồng chưa kịp đáp thì tôi đã phóng vọt đi rồi, chạy theo dấu hai con chó. Tôi chạy mãi đến giữa con đường làng có nhiều tre mọc um tùm. Thì chỉ thấy con chó âm đang sủa lên ing ỏi vào một bụi tre. Nó vừa sủa vừa lồng lên như muốn báo cho tôi biết có chuyện gì đó đang xảy ra. Tôi dừng lại nhìn vào gốc tre bế con chó lên nói:

- Ông milu có chuyện gì thế

Một giọng nói từ miệng con chó phát ra:

- Vừa nãy có một oán linh mới đi qua cổng, tao cảm nhận được nó mạnh lắm đi đến đây thì nó chui vào bụi tre.

Nghe vậy tôi lấy ra ba đồng tiền xu búng đá lửa ném vào trong bụi, đồng xu phóng tới thì bất ngờ ba đồng xu bị đánh ngược trở lại nhắm thẳng vào tôi bay đến tôi giật mình nghiêng người né tránh. Một đồng xu lướt qua má cắt một được rất ngọt làm rách da tôi chảy máu. Tôi quát lên:

- Ma quỷ ở đâu, đừng có láo
Nói rồi tôi đọc thấn trú phù thuỷ toan ném vào trong bụi tre, thì một cành tre ở trên cao bất ngờ nhắm đầu tôi mà đập xuống. Ông milu cắn vào tay tôi để báo hiệu, tôi lộn một vòng né khỏi cành tre đang vụt xuống. Thì từ trong bụi một cặp mắt đỏ dáng như dáng con chó hiện ra, thổi làn gió lạnh hắt vào mặt tôi bụi mù. Rồi nó nhảy ra thoăn thoắt leo lên cành tre ngồi ở đấy vắt vẻo cười khanh khách. Tôi thấy một cái đầu hai cái rồi rất nhiều cái đầu chó chui ra từ sau lưng bóng đen kia chúng đều mang nhưng cặp mắt đỏ. Tôi ấp úng nói:

- Ma…ma chó đèn bà chúa

Nói rồi những cái đầu chó ấy chui từ sau lưng con chó kia nhe nanh vuốt trực lao về phía tôi. Tôi liền đọc trú gọi khuyển tỉnh, ông milu màu xanh chui ra khỏi ngưởi còn chó âm phóng đến ngoạm lấy mấy cái đầu con chó ma cắn vả không cho chúng lao đến tôi. Tức thì con chó đen ở trên cành tre kia cũng lao xuống, hai con một đen một xanh vờn nhau trên những ngọn tre già. Nhưng hình như ông milu yếu thế hơn. Bị con chó vả cho một cái rơi xuống đất, tôi chạy lại đứng chắn trước mặt. Rút ra con dao của bác Thành ném thằng về phía cái bóng đen. Chỉ có tiếng chó kêu lên một hồi rồi bụi tre toé lửa. Con ma chó đền bà chúa cũng biến mất ngay. Tôi chạy lại thấy ông chó tinh bị thương đầy chi chít những vết cào, giọng nói thều thào.

- Nó mạnh lắm, vốn nó là con chó ác ông với nó vốn là một. Nó mang tính ác ông mang tính thiện nên hai con tuy hai nhưng là một chỉ là chia hai phần thiện ác của bản tính mà thành. Nó mang ma tính mạnh lại được đám oan hôn của ma chó trong cả vùng này hàng trăm năm nhập vào nên khoẻ lắm. Ông không đánh lại được, giờ ông phải ẩn vào người con chó âm để dưỡng sức. Cháu phải tự lo liệu lấy, cảnh giác nó thoát ra chúa Hoa ta lại không có nhà. Vùng này không có người cai quản nên nó mới dám làm chuyện này.
Nói xong ông milu chui trở lại trong người con chó âm, tự nhiên con chó cũng lảo đảo rồi nặm xuống như bị ốm con chó lim dim như đang ngủ. Có lẽ vì ông milu bị thương nặng nên con chó cũng yếu đi. Tôi bế nó trên tay vì cơ hồ nó cũng không thể nào đi được nữa. Còn con chó của ông Hồng thì chạy đi đâu không thấy. Bế con chó về nhà Đoàn bé thấy má tôi chảy máu nó vội hỏi:

- Sao thế Việt mặt mày làm sao thế kia

Tôi đáp;

- Không sao tao quệt vào cành tre ấy mà

- Thế con chó làm sao thế kia

Tôi đưa nó cho thằng Đoàn bế nó đã mềm nhũn ra chỉ thấy thở khe khẽ, tôi mới bảo:

- Nó không sao chỉ mệt thôi, mày đem nó vào trong phòng để tao làm phép

Ông Hồng thấy chúng tôi về thì nói:

- Thế hai thằng có tìm được chó không ?
Tôi đáp:

- Dạ con chó của nhà ông nó chạy đi đường nào rồi ấy, cháu chỉ tìm được con chó của cháu thôi

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A