Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 8 - Mắt Âm 10: Quán Cô Đầu

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Nghĩ vậy chứ tôi không nói ra, một lúc sau con bé tỉnh lại hẳn. Tôi mới hỏi:

- Đêm hôm ra đây làm gì để ma giấu

Con bé kia gãi gãi đầu cười trừ nói:

- Dạ em ra hít tí bóng cười ngủ cho ngon ạ

Tôi xịu mặt xuống không ngờ bọn này tệ nạn thế, bú bóng thế này thì mấy mà đi Châu Quỳnh chữa bệnh tâm thần. Nói xong con bé lại kể lúc nó đi ra ngoài đang ngồi hít bóng cười. Thì nó lơ mơ thấy ở chỗ cái ban thờ kia sáng lên có một bà nào nằm cạnh một ông tây trên một cái chiếu hoa đang vẫy vẫy nó lại. Họ vừa nằm vừa châm thuốc vào tẩu, bên khay đèn có một một đèn dầu lạc mùi thuốc phiện thơm nức mũi. Cả hai nằm ườn ra mà hút nó thấy vậy cũng ra theo người đàn bà đưa tẩu thuốc têm thuốc vào bảo nó nằm xuống rồi mồi thuốc cho nó hút. Tự nhiên nó thấy đầu óc mụ mị đi rồi chẳng biết gì cả. Lúc nó mở ra thì thấy đứng ở góc sân. Muốn mở mồm gọi bọn tôi mà không sao gọi được, chân tay cứng đơ như hòn đá.

Nó nhìn được mọi người mà mọi người như không nhìn thấy nó, chỉ đến khi tôi thò tay vào trong màn xương túm được nó ban đầu tay tôi bóp phải ngực con bé kỹ thuật viên nó muốn kêu mà không kêu nổi. Rồi mãi tôi mới lần được tay để kéo nó ra khỏi vùng che mắt của con vong kia. Nghe nó kể cả bọn phì cười tôi thì đỏ mặt. Mả mẹ hoá ra ban nãy tôi sờ nắn phải cái mềm mềm tròn tròn kia là đang thi chỉ ngũ hổ vồ xôi của bác Thành truyền cho mà không biết. Nên tôi ngượng chín mặt vừa bực mấy con ma tệ nạn từ thời Pháp Thuộc đến giờ không biết vì sao hôm nay lại tác quái chêu người như vậy. Tôi bảo cả bọn đi vào trong đóng cửa lại không được ra ngoài này nữa. Thì cũng là lúc mấy ông khách vip đang ôm eo bá cổ các em đi xuống. Vẫn còn hôn hít nhét tiền vào ngực mấy em đào. Tôi cũng hơi chướng mắt nhưng vẫn lịch sự nói:

- Dạ các anh vui chứ ạ

Ông anh đạo mạo đeo mắt kính áo quần sơ vin đóng bộ nghiêm chỉnh vỗ vai tôi nói:

- Tốt lắm em, hôm nay thành công mỹ mãn mấy thằng bạn nước ngoài của anh rất ưng. Cho anh thanh toán nhé.
Nói rồi hắn ta móc tiền ra năm người tiền vé vào cửa đã là mười triệu, mỗi em bo một triệu rưỡi vị tri là mười bảy triệu rưỡi tròn lên mười 18 triệu. Cha mẹ ơi chơi một đêm hết mười tám triệu bằng một tháng lương loại khá chứ chẳng chơi. Đám nhà giàu lắm tiền nhiều của có những đêm nhất dạ đế vương. Vẻ ngoài càng đạo mạo thì hình như lại càng biến thái thì phải. Thanh toán tiền xong, tôi dẫn khách ra ngoài lấy ô che sương cho họ lái xe đi không quên bo cho Đoàn béo hai lít. Đúng nhà giàu chơi bời chẳng thèm tính toán gì. Có lẽ nhiều bản hợp đồng được kí nơi phòng hát hoặc trên bàn nhâu quán mát xa là có thật, một luật bất thành văn rồi không thể thay đổi được. Mấy thằng cha người Hàn xì xà xì xồ nói chuyện khá to và thô lỗ. Tôi nhìn cũng không ưa lắm y hệt đám tàu khựa mỗi lần đi chơi.

Tiễn khách đi rồi lại một đoàn khác tới, toàn dân anh chị xăm chổ mực vẩy khắp người, tệp khách toàn đám giang hồ giang háng say bét nhè rồi nên khó chiều lắm. Bố chí không đáng hoàng ăn đập như chơi. Mấy em gà đang không có khách thấy khách tràn vào trong quán thì mừng lắm. Mỗi ông một gói mát xa nóng lạnh, từ A-Z xông hơi tắm sục trườn nuru thư giãn giải rượu. Hai thằng chạy đi dẫn khách điều đào bở hơi tai mới xong. Cũng may là tôi nhanh nhẹn nên đều ổn hết, làm ở đây có đêm mỗi thằng được tip cả mấy triệu bạc cũng có. Hoặc có đêm chẳng được gì vì tệp khách lẻ không phải dân chơi tiền bạc ít chỉ đủ vào chớp nhoáng rồi biến.
Tôi cũng không tha thiết gì kiếm tiền kiểu này, tôi vẫn ước được viết báo. Và coi đây chỉ là nhiệm vụ để đưa những tư liệu người thật việc thật lên những trang giấy tôi sắp viết. Đang suy nghĩ vẩn vơ thì từ trên thang máy đi xuống một con bé hớt hải nói:

- Các anh lên ngay trên kia có thằng khách nó bị làm sao ấy

Lại có chuyện gì nữa đây, không ngờ đêm đầu đi làm của tôi lại sóng gió đến vậy. Tôi chạy lên trên cùng thằng Sáng, thì có một gã xăm trổ đang kéo lê tóc của một con bé nhân viên trên đất, tay nó nắm một con dao miệng nói xì xồ tiếng Pháp gì mà :

- Alê, Saloppe
Toàn tiếng Pháp chúng tôi mù tịt chẳng biết nó chửi gì nhưng đại ý là chửi bới hay lăng mạ con bé nhân viên. Nhưng cái lạ là thằng này rõ ràng là người Việt Nam sao lại xì xồ toàn tiếng Pháp. Tôi thấy tình thế nguy hiểm quá trong tay nó lại có con dao. Con kia thì vừa khóc vừa sợ. Tôi bèn theo lối thang bộ tầng dưới leo qua lối cửa xổ vòng ra phía sau thằng xăm trổ. Ai cũng nghĩ thằng này ngáo đá nên như vậy nhưng tôi thì không. Ấn đường và mặt mũi thằng này tối đen như mực chân đi gót chân nhập nhổm miếng chảy dãi lòng thòng hai mắt long sòng sọc. Đây là biểu hiện của người bị ma nhập, lại còn nói tiếng Pháp thì hẳn vong này là người Pháp. Tôi vòng ra phía sau lưng nó rồi thì bất ngờ lấy roi ngũ sắc cầm ở trên tay chờ cho nó đến đúng tầm thì bất ngờ ném một đồng xu vào mặt thằng kia. Nó chưa kịp phản ứng tôi đã tung cây roi quấn chặt vào tay cầm dao giật một cái. Con dao văng ra xa, tôi nhanh chân tung ngay một cú Thuổng luồng quậy sóng đá thẳng vào yiết hẩu hất thằng xăm trổ lên không rồi tung thêm một cú mai hoa đạp tuyết thẳng vào giữa bụng rồi phóng vào miệng nó một sợi chỉ có gắn lá bùa kèm với tiền xu. Nó ngã xuống đất tôi lại trói ngay lại bằng chỉ ngũ sắc, bôi vào mặt nó một ít phẩm màu đỏ lên mặt để trấn. Rồi bóp miệng nó cho há ra sau cùng quấn sợi chỉ vào đầu lưỡi kéo một cái, hồn ma bị lôi ra ngoài tôi toan tìm túi nhốt vòng thì tìm mãi không thấy đâu cả. Thì ra lúc nãy vội quá tôi không đem lên, làm cho cái vong thoát ra được khiến lá bùa bốc cháy trên tay tôi khiến tôi phải buông ra. Một cơn gió lạnh thổi thốc vào hành lang quán mát xa làm cả bọn có mặt ở đó xanh mặt có thằng toan xông vào gây sự vì tưởng tôi đánh đồng bọn của nó bất tỉnh. Nhưng có một anh lớn có lẽ hiểu chuyện nhất cản bọn xăm trổ hành hung tôi lại và nói:

- Chúng mày đừng làm bậy, chú em này không phải dễ xơi đâu. Thằng này nó bị ma nhập đấy không có chú em giúp cho có an mạng đến nơi rồi
Nói xong thì đám kia mới thôi, ông anh xăm trổ rút tiền ra cho tôi nhưng tôi đáp:

- Em thấy chuyện nguy kịch nên giúp thôi anh, tiền em không dám nhận đâu ạ

Ông anh nói:

- Mày chê tiền bọn anh à, tiền anh cho mày cứ cầm rồi dùng vào việc gì tuỳ chú

Nói xong cả bọn giải tán xuống thanh toán tiền, vừa đi vừa làu bàu nói:

- Mẹ đen thật mãi mới được buổi đi xoã mà vớ ngay phải quán có ma, bố tổ đen vãi cả l…
Tôi thấy khách đi ra rồi cũng đã hơn hai giờ sáng, tầm này khách khứa cũng không nhộn nhịp lắm. Mấy em đào chui vào phòng mở điều hoà nằm la liệt, tôi mấy lần vào trong cất đồ. Thấy chúng nó chẳng ý tứ gì cả, nằm dạng nang ra một dãy dài hơn chục đứa, vài đứa thức chờ khách ngồi đánh bìa bên ngoài phòng tiếp tân vừa chơi vừa ngáp ngủ. Đúng là ổ tệ nạn vậy mà thằng Cường ở đây được kể cũng tài. Tôi lúc này mới lấy ra một bản tranh ngũ hổ trốn thiêng dán lên cánh cửa thông ra ngoài của quán mát xa cho yên tâm thì cũng ngồi trên ghế gật gù ngủ. Làm trắng đêm kiểu này tôi chưa quen lắm, nên đến tầm này là đã buồn ngủ rồi. Vừa chợp mặt được giây lát thì, tôi bỗng như lạc vào một chỗ nào. Trên đường phố bên tai có tiếng súng nổ tiếng chạy loạn gấp lắm, khung cảnh không phải là phố phường thời nay mà là những bà những cô ăn mặc như me tây, phu kéo xe lính Pháp chạy đầy đường tôi xem mà như chứng kiến lại cảnh tưởng của cách đây cả trăm năm trong thời kỳ thực dân pháp đô hộ đất nước ta. Có một tên quan Pháp kéo lê một người đàn bà bắt đi theo. Hắn trên người hình như cũng đã bị thương. Không đủ sức lết theo nữa, cô gái bị hắn kéo đi vừa sợ vừa gào khóc. Khuôn mặt còn trẻ đẹp lắm, có lẽ đây là cuộc chạy loạn thì phải. Hắn rút ra một khẩu súng ngắn dí vào đầu cô gái tôi thấy vậy thì xông lại toàn ngăn cản. Nhưng đoang một tiếng súng vang lên bên tai tôi. Viên đạn bắn vào sau đầu cô gái chết ngay, rồi hắn cũng tự kê súng lên đâu rồi bóp cò. Tôi chạy đến thì lúc này chỉ còn là hai cái xác đã nằm chết rũ ra bên dưới nền đất rồi. Tôi đứng ngẩn ra nhìn họ máu đỏ đang chảy xuống nền đất. Nhưng bất ngờ hai cái xác chết vặn vẹo một lúc rồi ngồi bật dậy túm ngay lấy chân tôi. Làm tôi giật mình lùi lại miệng quát to :

- Ngàn ngọn lửa bắn lên cung Nam Tào

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A