Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 6 - Mắt Âm 10: Quán Cô Đầu

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Câu hỏi của tôi làm nó tự ái chăng, tôi cũng nghĩ là nó sẽ không trả lời nhưng một lúc sau nó nói:

- Em cũng không biết nữa, em cũng chẳng muốn thế nhưng em khổ lắm anh ạ. Người yêu em thì nợ nần, em muốn trả xong nợ rồi hai đứa dắt nhau về cưới, để làm nghề khác. Nhưng chẳng biết bao giờ mới xong, em cũng nợ nhiều lắm

Tôi thấy nó bảo thế thì cũng không hỏi nữa, xe chạy về đến sân nó nhảy xuống rồi bảo:

- Anh vào đây chơi đợi em lấy tiền em trả anh cuốc xe, bạn em đi làm hết rồi không có nhà anh đừng ngại

Tôi hỏi:

- Thế đã ăn uống gì chưa

Nó lắc đầu, đi vào trong tôi cũng cất xe lúi húi trong bếp một hồi. Lúc sau con bé đi sang phòng đứng ở cửa lại cười tươi sau nó đưa ra tờ tiền một trăm bảo đấy là công tôi chở nó đi. Tôi bảo tôi không lấy nhưng nó cứ dúi vào tay.

Nhưng nó nhìn tôi, lần này ánh mắt lạ lùng lắm. Tôi thấy nó ngạc nhiên, hay nó lại định khóc. Tôi chúa ghét nhìn đàn bà khóc, vì tôi là một đứa hay mủi lòng. Tôi bảo nó ngồi đấy, vừa hay còn một gói mì một quả trứng với hai quả cà chua. Tôi bắc cái nồi lên bếp ga, tiếng lách tách của hơi gas cháy trên bếp. Một lúc sau tôi bưng lại cái bàn kê một cái ghế gỗ về phía nó, bát mì đúng kiểu của sinh viên những ngày cuối tháng. Tôi bảo:

- ăn đi rồi về mà ngủ, sinh viên chỉ có thế này thôi

Nó ngoan ngoan cầm đũa hì hụp ăn, tôi chẳng biết có ngon hay không nhưng trông nó ăn thì ngon lắm. Nó vừa ăn vừa nhìn tôi nở một nụ cười để lộ cái răng khểnh và một bên má lúm đồng tiền. Nó cười nhưng rồi lại mếu có lẽ đây là bát mì ngon nhất mà nó ăn chăng tôi cũng chẳng biết được. Nó ăn xong rồi nhìn tôi một cách rất lạ đột nhiên nó kéo tay tôi bảo sang phòng có chuyện muốn nói. Tôi bị nó kéo đi vào đến bên trong. Phòng nó chẳng có giường chỉ có ba tấm đệm trải dưới lượt ván gỗ bên dưới đất. Bên cạnh còn để một bình gì nom như bình oxi chẳng biết có phải có đứa nào bị bệnh khó thở hay không mà trong này thủ sẵn cả bình oxi ở đây thế này. Con bé vào trong nhà tắm rửa cái bát rồi mang ra để lên bàn cho sạch sẽ. Nó tiến lại đột nhiên kéo cánh cửa đóng lại, tôi có chút bất ngờ. Con bé thả cái váy hai dây một ống trên người nó tụt xuống dưới đất. Để lộ cơ thể với những đường nét còn tươi mới của một con nhỏ chỉ độ mười tám. Bên trong dĩ nhiên chẳng còn gì vưỡng bận, những đường cong này đã bị hàng trăm hàng nghìn sự dày vò của đời và của người. Nó bước lại hai mắt nhắm nghiền ôm lấy tôi, hơi thở gấp gáp và toàn thân nóng lên âm ấm. Nó trần trụi như muốn hiến dâng, miệng mấp máy môi :

- Anh….cho một lần được ở cạnh một người tử tế đời em chưa gặp được người nào đang hoàng cả

Tôi cúi xuống nhẹ nhàng kéo cái váy lên lại cho nó nhưng chưa đáp, nó ngỡ ngàng rồi hình như tủi thân nói:

- Anh khinh em lắm phải không ?

Tôi lắc đầu rồi bảo:

- Không em ạ…nhưng sự tử tế của anh hay sự vị tha của bất cứ người đàn ông nào đều không thể mua bằng xác thịt. Chúc em sớm tìm lại được cuộc đời mình, chào em

Tôi đẩy cửa bước khỏi phòng không quên cầm theo cái bát, để lại con bé đứng ngẩn ra bên trong phòng. Nó rất đẹp còn sót lại trong mắt một chút hồn nhiên của tuổi trẻ, nhưng không đủ để cứu vãn một con người, mà chỉ tạm an ủi nó những khi dằn vặt về quá khứ lầm lối lạc đường. Tôi vào phòng thì Đoàn béo đã về rôi thấy tôi nó nói:

- Ơ đã xong rồi cơ à nhanh thế
Tôi nói:

- Nhanh cái gì ?

- Nãy tao thấy con bé kia dẫn mày sang phóng nó chưa đc năm phút đã ra rồi à

Tôi mắng :

- Chỉ vớ vẩn, ông làm cho đạo bùa câm khâu mồm mày lại bây giờ. Nó rửa bát trả cho tao chứ được cái nào mà lâu với chả nhanh

Đoàn béo cười hì hì rồi nói:

- Tiệu đệ đùa thế chứ có ý gì đâu, nóng nảy là dễ ẻ chảy

Nói xong hai thằng đi nấu cơm, tối hôm đó tôi thấy các chị em lại đi mùi nước hoa thơm phức bay vào phòng tôi. Nhưng bộ đồ mỏng tang, để lộ tấm lưng trần phơi ra trước gió, nhưng hình như không có con bé đó tôi cũng chưa kịp hỏi tên. Chẳng biết nó tên gì hoặc nó không có tên hoặc chẳng ai muốn biết tên của một con đĩ. Nên nó cũng quên mất tên rồi.

Thằng Cường dẫn tôi đến làm, vào ca bàn giao xong Đoàn béo kê cái ghế nhựa ra ngồi ở chiếc ô trước cửa hầm trông xe. Tôi được thằng Cường dạy việc làm thế nào thế nào ăn nói ra sao cho lịch sự, moi tiền típ thế nào để được nhiều. Nói chung những mánh lới của nghề dịch vụ sung sướng này đều được thằng Cường chỉ cho tôi biết hết. Cũng may tôi không phải là đứa tối dạ, nên tiếp thu cũng khá nhanh. Khoảng chín giờ có một đoàn khách ăn mặc khá lịch sự ra dáng dân văn phòng. Chắc lại tiếp khách xong dắt nhau vào thư giãn đây, thằng Cường ghé tai tôi nói:

- Mày chuẩn bị dẫn khách lên phòng vip, rồi cho khách chọn kỹ thuật viên tao ở dưới gọi sẵn là vừa. Bọn này kiểu gì cũng dùng dịch vụ vip nhất cho xem.

Nói xong tôi bước đến chào hỏi, không ngờ bộ đồng phục này mặc vào người tôi lại hợp đến thế. Ông khách nhìn thấy rất hài lòng tôi nói:

- Dạ em cháo các anh, các anh đi năm người hay còn anh nào chưa vào không ạ

- Bọn anh đi năm người thôi, các chú sắp xếp cho anh phòng vip nhất. Loại vua chúa ấy

Tôi chưa biết loại vua chúa là loại gì nhưng cũng gật đầu vâng dạ, thằng Cương nghe thế thì nói:

- Dẫn các anh lên phòng Vip một tầng năm nhé
Nói rồi tôi lấy khăn quần áo lụa đã được giặt là cần thận thơm phúc mang lên cùng đồ uống và hoa quả. Lên đến phòng Vip 1 tầng năm, lần đâu tiên tôi thấy một cái phòng mà trang hoàng toàn màu vàng kim, ở giữa đặt một bể sục nước nóng lớn, bên trong một phòng sông hơi lớn khác cho khách vào xông hơi. Mùi tinh dầu thơm phúc. Phòng trang trí theo lối cổ điện có cảm tưởng nhưng lạc vào cung vua ở xứ sở Ba Tư vậy. Một bức tranh những cô gái gợi cảm treo trên tường, cây cảnh đặt trong những chậu cây đắt tiền, láng một màu men sang trọng. Giờ thì tôi đã hiểu vì sao lại gọi là gói vua chúa rồi. Tức là vào đây chẳng khác nào được làm vua một lần trong đời, xong xuôi hết cả tôi đưa cái ipad ra bên trong chứa mã số kèm tên các em chân dài của quán. Cô nào cũng trẻ măng mặc áo tắm hoặc xẻ ngực nửa hở nửa kín đủ thể loại. Người đàn ông đeo mắt kính gương mặt đạo mạo nhất cầm cái ipad xem xét một hồi. Lướt qua lướt lại danh sách trong gói vua chúa này chỉ độ chục em nhưng toàn hàng tuyển chân dài như người mẫu, mình dây cây cảnh. Xinh cỡ hotgirl, thì ông anh cũng chọn được năm em ưu tú nhất đủ các yếu tố “ cầm kèn thi hoạ “. Tôi nói:

- Dạ các anh chờ em mấy em các bạn sẽ lên ngay phục vụ các anh
Tôi toan quay đi thì ông khách gọi giật lại nói:

- Chú chắc người mới hả, không lấy tiền bo à đây cho chú năm lít, với ông em dưới nhà năm lít. Gọi cho anh các em hẳn hoi nhé

Nói xong ông anh rút ví đưa cho tôi một triệu, tôi trở xuống đưa cho thằng Cường một củ nói:

- Khách bo đó mày cầm lấy, rồi chia cho Đoàn béo.

Cường tóc đỏ nhắn tin vào zelo báo mã sỗ một lúc sau bốc máy gọi các em, mười đứa này là hàng tuyển để tiếp khách vip nên được anh chủ thuê hẳn cho ở chung cư xịn. Chi tiếp khách gói vua chúa mà thôi, nên đứa nào cũng đẹp sang ngon lành cành đào. Một lát sau xe taxi đỗ trước cổng các em bước vào quần áo hàng hiệu nom bên ngoài cứ tưởng doanh nhân thành đạt chứ ai ngờ là làm gái mát xa. Thấy Cường tóc đỏ cả bọn nói:

- Cường hôm nay có bạn đồng hành mới à đẹp trai khoai to thế, tí cho các chị xin số nhé
Cường tóc đỏ cười cười nói:

- Thôi con lạy các mẹ các mẹ lên cho các ông ấy chờ nãy giờ rồi, khách vip tiếp cẩn thận vào

Nói rồi nó dẫn các em lên thang máy mùi nước hoa Pháp thoang thoảng ngọt bay qua mũi. Quả thật như thế này bảo sao cám dỗ là thứ khó vượt qua, không tiền thì gái. Mà gái là cửa ải khó nhất đời người, hoạ có là đường tăng còn phải động lòng. Rất may tôi là người nhà trời nên chỉ yêu có mình Thư thôi, còn bọn người khác hoàn toàn không có hứng thú. Đoàn béo ở ngoài chạy vào trong nói:

- Thấy gì chưa, nó phải như thế bạn ạ. Tôi mà có tiền là tôi phải thử một phát xem thế nào

Tôi nói:

- Thôi con lạy bố, bố ra trông xe không mất thì đền ốm đấy

Một lát sau Cường Tóc Đỏ trở xuống, tôi với nó đi ra cửa ngồi chém gió với Đoàn béo. Không khí chẳng có gì đáng sợ cả, có lẽ vì hôm nay đông người. Mấy em gà loại hai vắng khách nên cũng ra chém gió với bọn tôi. Tôi cũng tiện hỏi chuyện gợi cho chúng nó nói. Có đứa bảo nhà ở xa lắm, nhà nghèo bố mẹ li dị, không được đi học theo chị em ra đây kiếm việc. Thế là vào quán mát xa, có đứa thì chửa mà không có chồng gia đình từ mặt để có tiền nuôi con cũng phải đi làm mát xa. Có đứa thì đang là sinh viên bị đuổi học, đứa thì ăn chơi nợ nần bố mẹ nghiện hút. Đủ các hoàn cảnh thể loại tụ họp ở đây hết. Đa phần chúng nó đều có nhan sắc cả, chẳng ít thì nhiều. Giờ nhận thức xã hội đổi thay, nhiều người có một tí nhan sắc là lên mạng khoe cái nọ lắc cái kia, nhảy nhót nấu ăn thậm trí đánh đàn cũng phải hở ra để khoe với người xem đến mất giá trị con người, để đến nỗi việc cố ý cho phần cơ thể lộ ra trước hàn ngàn người theo dõi, ăn mặc hở hang trở thành một xu thế mới của người trẻ. Phát triển bản thân bằng cách ấy theo nhận định của tôi cũng là một dạng kiếm tiền bằng thân xác, và phát triển theo cách ấy thì không bền vững và vô giá trị.

Tôi suy nghĩ một hồi thì chuông reo, các em gái cũng có em ngáp ngủ. Trên phòng vua chúa có tiếng nói vọng ra từ trong ống nghe.

- Em ơi mang cho anh thêm đồ

Nói rồi tôi đứng dậy đi lấy thêm đồ để phục vụ các thượng đế, sau cùng đem lên trên phòng vip 1 tầng 5. Tôi bấm chuông có tiếng bước chân ra mở cửa tôi thận trọng hỏi:

- Em vào nhé

- Ừ vào đi em

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A