Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 3 - Mắt âm 6: Thầy Cúng Trộm Trâu, Việt Mo sang Lào

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Hôm sau nghe thằng con trai lớn khoe, dưới gầm giường bà nội có ròi bâu, anh Ba bán tín bán nghi nhân lúc mẹ ngủ anh rón rén nhòm xuống xem. Thì không ngờ bên dưới đất sạch bong chẳng có gì cả. Anh Ba bực mình, lôi thằng con ra quật cho mấy roi vì tội nói dối. Làm thằng bé khóc ầm lên không dám khoe nữa. Chó mãi đến hôm qua, lúc ấy vợ chồng anh đi làm như mọi ngày hai đứa bé lại ở nhà tự chơi với nhau ở nhà. Lúc này từ trên nhà tiếng bà nó gọi to vọng xuống dưới:

- Khiêm ơi lên bà cho cái này này....

Khiêm la tên của thằng bé con năm nay lên năm tuổi, thằng bé nhìn anh rồi chạy lên ngay. Nó còn bé quá chưa biết gì thấy bà gọi thì như thói quen khi trước sẽ chạy lên ngay. Nhưng vừa đến nơi, thì bà ngó đã đứng ở trước mặt ngay trong buồng thằng bé vừa vào đến nơi thì bà nó nắm ngay lấy tay làm thằng bé sợ quá khóc ré lên. Cu lớn nghe em khóc thì cũng chạy lên xem, nhưng vừa vào đến cửa cũng là lúc nó kinh hoàng nhìn thấy. Bà nó đang cắn vào cổ thằng em, nhấc lên lủng lẳng như con hổ đang càm mồi. Bà nó đứng đó mồm vẫn ngoạm thằng bé con lúc này mặt đã tái xanh đi và hình như không còn sự sống. Bà nó không đi mà bò lồm cồm bến dưới đất. Mồm vẫn cắn cổ tha xác thằng em đi loanh quanh trong nhà nhìn nó. Rồi bất ngờ lấy tay xé một đường đứt nguyên một cánh tay của thằng bé con. Cu lớn sợ quá nó lao xuống dưới sân chạy ra ngoài có người hàng xóm chặn nó lại hỏi nó làm sao. Nó chỉ kịp chỉ tay về phía nhà mà nói thoi thóp:

- Bà bà ăn thịt em cháu rồi

Nói đến đây thì nó ngất đi, những người xung quanh thấy huyên náo thì xúm cả vào. Rồi tất thảy đổ xô sang nhà anh Ba, Cũng là lúc họ chứng kiến bà cụ leo lên mái nhà mồm vẫn gặm một cánh tay trẻ con nhảy một cái tót xuống dưới sau vườn rồi lẩn ngay vào cánh rừng. Và thấy thằng bé con nằm chết bên dưới đất cũng vũng máu me văng khắp sàn nhà. Trên người đầy vết răng cắn nham nhở như của loài thú hoang.

Nghe đến đây tôi nói:

- Vậy thì phải rồi bà cụ bị giống Sài Cứu thành tinh nhập rồi
Có người không hiểu hỏi:

- Vậy là bà cụ chết hay chưa
Chú Ngô đáp thay tôi;

- Nói thẳng thì bà cụ mất rồi, nhưng cái xác bị một con tinh nhập vào nên sống lại. Con tinh này là giống sài cứu. Loài này hay ăn xác thối của động vật và người chết. Chúng chuyên rình mò ở nghĩa địa nơi chôn người để đào mả. Nhất là trên này một chôn không có nấm lại khá bằng. Không giống như ở dưới xuôi mộ đặp nấm cao để phòng các con vật đến đào bới. Lại chôn sâu dưới hơn hai mét đất nên loài sài cứu ở dưới xuôi không có. Nhưng ở trên thượng du, phong tục thủy thố khác lại chôn người khá nông. Mộ không có nấm đắp cao nên loài sài cứu này ngửi được mùi thối bên trong đất. Chúng sẽ đào mà người ta lên mà ăn thịt nhũn bên trong. Vì thế sài cứu rất dễ hóa ra con tinh, chúng bên ngoài lông có đốm đen, hình dung giống con chó. Nhưng khỏe và tinh ranh hơn, lưng gù và to hơn chó. Mồm bọn này có chất độc ai bị cắn thì thối thịt, lông cũng lưa thưa chứ không dày. Đi theo đàn và thương bốc mùi hôi thối, những con thành tinh già mà không chịu chết. Thường sẽ bị trời đánh, khi trời đánh chúng sẽ chết đi và hóa ra những loại ma quỷ yêu tinh sống vất vưởng ở bên trong rừng. Và sẽ chờ nhập vào xác người mới chết để liếm chất thối từ cơ thể cái xác đang phân hủy. Và ăn thịt trẻ con. Tuy nhiên loài này thời nay đã không còn vì ngày xưa bị giết hại nhiều, nên những còn thành tinh chỉ là ma quỷ quấy phá mà thôi.
Nói đến đây mọi người ai cũng mặt xanh như tàu lá chuối, vì lo cho con cháu trong bản sợ rằng bà cụ sẽ về bắt. Tôi liền lấy ra tập tranh ngũ hổ của bác Thành, cái này là bản sao chép tôi đã điểm phép vào trong ấy rồi. Tuy không quá mạnh nhưng sẽ bảo vệ được trẻ con trong đất nhà mình. Lúc này mọi người ở đám táng, đã tắm rửa bọc thằng bé con vào cái vải liệm trắng đưa vào cái áo quan nhỏ. Tôi với chú Ngô khi ấy mới vào làm lễ, tôi đứng trước giường khấn. Rồi lấy dao cắt cổ một con chim bồ câu cho chết rồi bỏ vào quan tài. Rồi lúc ấy mới trở ra báo gọi hồn người chết để cho vào áo quan. Sau đó đọc trú

Lửa này cháy rực
Chiếu khắp bốn phương
Bay như chớp lóe
Soi tỏ mọi đường

Lửa này là đèn
Cho tỏ lối đi
Từ dương xuống phủ
Chờ có ngu mù

Ngàn ngọn lửa bắn lên cung Nam Tào

Đọc xong tôi gật đầu cho mọi người mang xác thằng bé con vào trong áo quan. Rồi cho đóng nắp lại nhưng không được đóng đinh vì chết trẻ hồn dễ lạc đường đóng đính khó siêu thoát. Tôi lại đặt lên áo quan một ngọn đèn dầu lạc để soi đường đốt thêm một đạo dẫn hồn phù. Sau đó mới đặt xuống dưới ái chậu đồng ở chân áo quan.

Khi đó mọi người đã xong xuôi thủ tục, một tiếng sau thì mang thằng bé đi chôn vì không muốn để lâu trong nhà sợ người chết vương vấn tìm về. Tôi khi ấy mới cầm ngọn đèn dầu lạc đi trước để dẫn đoàn. Cùng chú Ngô phất cơ thang hình vuông có màu trắng đen để dọn đường, không cho ma quỷ lại gần đoàn đưa đám. Sau khi chôn thằng bé xong rồi, tôi mới bảo chú Ngô:

- Chú Ngô ơi chau bảo cái này, bác Thành nói bọn tinh Sài Cứu nhập vào người này sẽ rất thích nằm trong quan tài mà ngủ. Nên bây giờ không cần tìm kiếm. Tối nay chú cháu mình phục ở cái hố huyệt của bà cụ Thúy. Chờ ở đấy, ắt hẳn nó sẽ tìm về đây chui vào cái ao quan của bà cụ bên dưới mà nằm đấy chú

Nói đến đây, chú Ngô gật đầu hai chú cháu thì thầm to nhỏ dặn mọi người:
- Các bác các chú, các ông các bà nghe cháu dặn này, từ giờ đến chiều tối nhốt hết bọn trẻ con ở nhà. Các bác cũng không nên lang thang trong rừng thời điểm này, đặc biệt ngoài bãi tha ma. Cháu cho mỗi nhà một bức trang ngũ hổ dán ngoài cổng. Cứ ở yên trong nhà để chúng cháu xử lý, bao giờ cháu gọi thì hẵng ra nhé

Nói rồi mọi người nhìn nhau gật gật gù gù, xưa nay bản điện quan tam xứ mường vẫn có uy tín trong chuyện tâm linh. Tuy bác Thành đã thôi nghề nhưng giờ có tôi kế thừa lại nhờ có tiếng của bản điện nên ai cũng gật đầu đồng ý. Không người nào phản đối câu gì. Tôi với chú Ngô tức tốc chạy ra bên ngoài bãi tha ma leo lên một cái cây ngồi chờ ở đấy. Trời đã về chiêu rồi, chim kêu vượn hú cũng cái im ắng của buổi đêm trong rừng miền sơn cước làm cho tôi cũng có chút lành lạnh. Mắt không dám dời khỏi mặt đất bên dưới, bỗng nhiên có tiếng chim đập cánh hỗn loạn bay nhớn nhác trong từ bìa rừng vọng lại. Chú Ngô vỗ vỗ tôi:

- Nó đến đấy

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A