Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 9 - [FULL] Tôi “yếu đuối nhu nhược”, gánh không nổi người chồng hào môn

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước

Trình Chính có vẻ không được vui lắm.
Sau khi về nhà, tôi chắc chắn hắn đã tỉnh rượu, chỉ là vẫn cứ im lặng không chịu nói chuyện.

Hắn ngồi trên ghế sofa, không biết đang nghĩ gì, bỗng nhiên bật ra một câu:
“Vợ à, hay là… em cứ mắng anh một trận đi.”

Hả?
Còn có kiểu yêu cầu như vậy nữa à?

“Anh cảm thấy… em không thích anh, em chỉ yêu tiền của anh thôi.”
Trời đất chứng giám! Câu này đúng là oan cho tôi quá.

“Em mỗi đêm đều ôm lấy cơ bụng anh mà mê mẩn không buông được, thế mà còn bảo là em không yêu anh?”

“Không phải vậy,” Trình Chính bị tôi làm cho nghẹn lời: “Không phải cái kiểu yêu đó.”
“Anh cảm thấy em không thật sự để tâm đến anh.”

“Em xem đi, trước đó anh giấu em bí mật lớn như thế, mà em chẳng thèm mắng anh một câu, chứng tỏ em không đặt quá nhiều tình cảm vào anh.”

Cái logic quái quỷ gì thế?
Tôi dè dặt hỏi:

“Vậy ý anh là sao? Em nên làm gì bây giờ?”
“Khổ sở, giận dữ, đau lòng, ngó lơ anh, lạnh lùng nhìn anh cầu xin thảm thiết.”

“Rồi sau đó?”
“Cuối cùng em đồng ý tha thứ cho anh, rồi chúng ta quay về bên nhau như cũ.”

“Ờ ha,” tôi vỗ đùi cái ‘bốp’: “Thế thì giờ chúng ta đang ở bước cuối cùng rồi đấy, đoàn tụ luôn cho tiện!”

Trình Chính còn định nói thêm gì đó, bị tôi giơ tay chụp lấy mặt hắn:
“Trình Chính, em biết anh đang rối cái gì. Trước tiên, anh chẳng làm gì có lỗi quá lớn với em cả.

“Hơn nữa, suốt từ đầu đến giờ, em yêu thì dám yêu, ghét thì dám ghét, không làm màu, không giả tạo. Em luôn chọn những gì có lợi cho bản thân, mà cũng không làm tổn thương người khác.

“Nói em yêu vội vàng cũng chẳng sao, em không quan tâm. Bởi vì em rất chắc chắn, em đang ở cạnh người mình thích, cùng nhau bước tiếp về phía trước.

“Em sẽ không vì chuyện đã qua mà hủy hoại hiện tại.
“Niềm vui trước mắt, mới là thứ quan trọng nhất.”

Phiên Ngoại: Trình Chính
Chuyện gãy chân lan truyền nhanh chóng, đúng y như hắn dự đoán.

editor: bemeobosua

Trình Khải đắc ý tới mức cái đuôi cũng muốn vểnh lên, đám người xung quanh cũng lộ rõ sắc mặt.

Trình Chính cười lạnh trong lòng. Vậy cũng tốt thôi, đến lúc đó tính sổ một lượt, chẳng ai được tha cả.

Điều ngoài dự liệu của hắn chính là sự xuất hiện bất ngờ của “vợ yêu” từ trên trời rơi xuống kia.

Ban đầu hắn nghĩ đó là người do Trình Khải hoặc mẹ hắn sắp xếp để thăm dò nội bộ, nhưng theo dõi vài ngày, hắn đưa ra kết luận:

Không giống người của Trình Khải.
Chắc là người ham tiền thôi.

Một tháng 1 ngàn, m.ẹ nó chứ, ra tay cũng mạnh thật.

Tât cả chỉ là nước mắt cá sấu hắn muốn diễn cho cô thấy.

Thế là hắn cố tình bảo quản gia lấp liếm khoản tiền 1 ngàn thành phí sinh hoạt chung của cả hai, còn cố tình đưa cho cô những giấy tờ đắt đỏ vô lý.

Quả nhiên, khi biết chuyện, cô tức giận đến mức giậm chân, còn lén cắt bỏ một khoản chi vô lý trong phí tu sửa biệt thự.

Chậc, đúng là một người phụ nữ yêu hư vinh nhưng không phóng khoáng.
Thế mà… hắn lại bắt đầu động lòng.

Đặc biệt là mỗi lần cô đứng ra chắn trước mặt hắn.
Đã quen nhìn kiểu người nhà giàu hai mặt, lời nói quanh co, kiểu thẳng thắn như cô thực sự…

“Thật sảng khoái.”
Chính hắn cũng bất ngờ khi nói ra câu này.

Rõ ràng biết cô là kiểu người gì, vậy mà hắn vẫn bất giác bị cô ảnh hưởng.
Ở bên cô, là một kiểu vui vẻ rất thuần túy.

Chỉ là hắn không muốn cố tình diễn trò đáng thương nữa.
Trong mắt hắn, kiểu người yếu đuối khiến người khác đồng cảm hoặc thương hại chỉ là thứ vô dụng và ngu ngốc.

Thế nhưng hắn lại một lần nữa lợi dụng sự đồng cảm đó của cô.
Dường như chỉ có cách đó, hắn mới khiến cô để ý tới hắn nhiều hơn một chút, yêu hắn nhiều hơn một chút.

Rồi hắn nghĩ lại, có lẽ ngay từ khoảnh khắc hắn giả vờ đáng thương, đoạn tình cảm này đã định sẵn là hắn sẽ không bao giờ ở thế thượng phong.

Bề ngoài là cô chủ động tiến về phía hắn, nhưng thực ra hắn mới là người phải dốc hết tâm sức, chỉ để đổi lấy chút quan tâm từ cô, chút yêu thương từ cô.

Mãi đến khi cơn sóng gió vỡ nợ ập đến, trong lúc người người chờ máu chảy đầu rơi thì giai đoạn "ăn cơm, dạo chơi" cũng bắt đầu, hắn vẫn có một chút tiếc nuối và bất an.

Người vợ bé nhỏ vì tiền mà đến này… liệu có dễ dàng rời bỏ hắn như thế không?
Thế thì đáng tiếc quá rồi.

Không phải tiếc vì bị vợ diễn lâu thế rồi lại tan vỡ, mà là tiếc vì hắn không thể tiếp tục giả vờ làm một đôi vợ chồng yêu thương mặn nồng với cô.

À mà cũng không cần tiếc làm gì.
Nếu cô yêu tiền, đợi hắn bày xong thế cờ, sẽ tìm cô về là được.

Vừa dỗ vừa đe dọa, chỉ cần cô dám rời bỏ hắn một lần, vậy thì hắn sẽ không để cô sống thoải mái đâu.

Hắn nghĩ tới nghĩ lui, lại có chút mong chờ.
Nhưng sự thật một lần nữa ngoài dự liệu của hắn.

Cô vợ nhỏ mà hắn tưởng chỉ yêu tiền kia, lần này, lại kiên định mà chọn ở lại bên hắn.

Thậm chí, hắn từng cho rằng cô lén điều chỉnh các khoản chi tiêu là để giở trò, hóa ra chỉ là cô chuẩn bị phương án phòng ngừa rủi ro.

Người tâm cơ thâm trầm, sợ nhất gặp phải người trong sáng.
Vì cô giống như một tấm gương, chiếu rõ mọi sự đen tối và đáng xấu hổ trong hắn.

Rõ ràng là đã nắm chắc phần thắng, vậy mà hắn lại cố tình kéo dài thời gian thu lưới.
Hắn bỗng không dám nói, không dám để cô biết tất cả.

Liệu cô có thể chấp nhận sự đen tối và mưu tính trong hắn không?
Thì ra đây chính là cảm giác “gần hương tình càng sợ”.

Cô nhẹ nhàng chấp nhận, hắn lại chẳng hề thấy vui.
Liệu có phải… cô không thực sự để tâm đến hắn? Tại sao cô chẳng mắng hắn lấy một câu?

Trình Chính – người có thể ngủ ngon lành ngay cả khi làm “vật hy sinh”, bỗng nhiên mất ngủ.

Hắn cố ý dùng tiền và vị hôn thê để thử cô, vậy mà cô vẫn cứ một bộ dạng dửng dưng không quan tâm.

Nghe xong lời cô nói, hắn cuối cùng cũng hiểu — từ đầu đến cuối, Nguyễn Diệu là một người trong sáng như gương.

Cô ấm áp, thẳng thắn, thành thật, nhiệt tình, và luôn sống trọn vẹn cho hiện tại.

Cô dùng thiện ý đối mặt với tất cả mọi người, có đồng cảm, có thương hại, cũng có buông bỏ, nhưng không rối rắm.

Cô giống như mặt trời, luôn rực rỡ chói lóa, còn hắn nguyện ý đi theo ánh sáng đó, xua tan bóng tối trong lòng mình.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
bemeobosua • 1 tháng trước

HAY KHOM ACEE

admin • 1 tháng trước

qua hayy

‹ ›
A A