Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 1 - [FULL] Tôi “yếu đuối nhu nhược”, gánh không nổi người chồng hào môn

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện Chương sau ➡️

“Trình Chính, nghe nói cậu mới cưới vợ nhỉ? Quen nhau bao năm, cũng chẳng tặng gì, vậy thì đưa——”

Gã đàn ông cười đểu, ánh mắt đầy dơ bẩn quét một vòng trên người tôi:
“Nếu cậu làm không nổi, anh em có thể giúp cậu động phòng.”

Tôi cũng cười:
“Sao nào? Muốn chui xuống cuối giường hóng à? Vừa hay nhà tôi có cái chuồng chó bằng sắt, hợp với cậu lắm ấy.”

Tôi nhếch môi, khinh thường liếc hắn một cái:

“Chỉ tiếc cậu thế này, chúng tôi không nuôi nổi. Người ta nói chó không sủa mới cắn, còn cậu sủa ầm trời thế kia, chắc chỉ là hàng mã thôi—làm chó cũng không đủ tiêu chuẩn, phế vật còn không bằng món ăn vặt.”

Gã kia tức đến đỏ mặt:
“Cô, cô, cô——”

Tôi lười nghe, cắt ngang luôn:
“Các vị, xin thông báo toilet tạm thời ngưng sử dụng.”

Tôi nói không to, chỉ có mấy người gần đó ngoái đầu lại.

Tôi quay sang gã đàn ông, mỉm cười nhạt:
“Vì vị tiên sinh đây vừa phun cả bồn cầu ra khỏi miệng, không khóa kịp, nên hơi hôi.”

Gã tức điên lên:
“Sao cô có thể nói chuyện thô tục như vậy!”

Tôi thản nhiên:
“Vậy mà còn gọi là nhẹ đấy, anh muốn nghe bản full không?”

Gã kia bị tôi mắng cho sôi máu mà bỏ đi. Lúc này, Trình Chính ngồi xe lăn, nhẹ giọng nói cảm ơn.

Tôi nhìn dáng vẻ yếu đuối, im lặng chịu đựng của anh mà mềm lòng, vội vã an ủi:
“Yên tâm, từ giờ tôi sẽ bảo vệ anh.”

Trình Chính mỉm cười, giọng dịu dàng:
“Vậy thì nhờ em nhé… vợ ơi.”

Tôi bị câu "vợ ơi" của Trình Chính làm đỏ mặt đến tận mang tai.
Cái chuyện kết hôn với Trình Chính ấy, nói thật ra thì… lố bịch vô cùng.

Ban đầu chỉ là một kỳ nghỉ hè bình thường. Tôi về quê, định tranh thủ giặt đống quần áo.
Mới về chưa kịp đọc tin của trưởng thôn thì… cúp điện. Đúng lúc máy giặt đang chạy nước xả cuối.

Tôi bất lực vớt hết đống quần áo đầy bọt ra thau, bê ra sân giũ cho bọt bay bớt.
Vừa giũ được hai cái, đột nhiên nghe thấy một giọng nói xa lạ phát ra gần đó:

“Bọn trẻ trong thôn này cả đời chẳng ra nổi khỏi làng.”
“Con gái thì càng dốt nát, sớm muộn cũng phải lấy chồng, đẻ con, hầu hạ nhà chồng.”

“Như cô gái này, nhỏ xíu, lại gầy gò, giờ đang giặt đồ cho cả gia đình nhà chồng.”
“Để các em ấy thấy thế giới rộng lớn, mang lại hơi ấm—chính là ý nghĩa của livestream chúng tôi.”

Ra khỏi làng? Không biết chữ? Giặt đồ cho cả nhà chồng?
Tôi ngẩn ra, đầu óc đầy dấu chấm hỏi. Tự động hiện lên cái biểu cảm “Tôi á?” to đùng trước mặt.

Thằng kia vừa quay phim vừa livestream, bên cạnh còn có đứa trợ lý cầm tấm bảng gỗ chưa sơn, lâu lâu chêm vô vài câu.

editor: bemeobosua

Diễn sâu vậy? Biên kịch mệt không?
Tôi càng nghe càng tức, đến khi thấy nó bắt đầu xin quà từ thiện bằng giọng nỉ non… tôi không nhịn nổi nữa.

Xách cây gậy phơi đồ còn nhỏ bọt xà phòng, tôi lao ra:
“M.ày thả con m.ẹ mày ra à!”

Một tiếng gào kinh thiên động địa, chủ kênh sững người, cả livestream đứng hình xịt keo cứng ngắc.
Kế tiếp là một màn trình diễn đỉnh cao – chửi rủa liên hoàn combo, không lặp từ trong suốt hai tiếng đồng hồ.

Cuối cùng, tôi còn show luôn bằng tốt nghiệp và bảng điểm ra cho tụi nó ngậm miệng.
Tiếc là còn chưa mắng đã đời thì livestream bị cắt sóng do... quá nhiều từ ngữ không phù hợp.

Loại nội dung bịa chuyện để hút tương tác, bị khóa sóng là đáng!
Tôi thở phào nhẹ nhõm, quay về nhà, còn chưa kịp hạ hỏa thì lại lên xu hướng.

Có người cắt đoạn đó tung lên mạng, gắn cho tôi cái mác “Sinh viên chửi hay nhất mạng xã hội”.

Bình luận phía dưới toàn là: “Bao nhiêu tiền một buổi thuê chị chửi hộ?”
Tôi vốn định kệ, cho đến vài hôm sau, có người gọi đến.

Bên kia giọng rất bình thản:
“Một ngàn vạn. Gả cho con trai tôi.”

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
bemeobosua • 1 tháng trước

HAY KHOM ACEE

admin • 1 tháng trước

qua hayy

‹ ›
A A