Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 5 - Dưới chân thác La Phang Trên xã hội đen ( dài )

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Trà trừng mắt nói: - Được chứ, mổ ruột moi nội tạng chúng nó ít bệnh tật bán già cao đấy. Nghe đến đây Quang thoáng rùng mình sau câu nói của Trà, lẽ nào nó đã đem con bé Sim đi lấy nội tạng rồi. Cơn máu nóng bốc lên, nhưng Quang kịp kiềm chế. Trong túi áo vẫn còn chiếc túi thơm bé Sim tặng anh lúc trước. Quang nói: - Thế thì tiếc nhỉ, nếu là bọn tao thì trước khi mổ. Tao sẽ đem nó đi làm đủ thứ việc rồi mới mổ Trà điên nói: - Không hổ danh là anh lớn tầm nhìn cũng rộng đấy, hehee tụi này cũng đang bắt chúng nó làm việc dưới hầm đấy. Lại đây tôi nói nhỏ ông bạn nghe Nói rồi hắn ngoắc ngoắc Quang lại nói: - Ông bạn biết không, ngay dưới chân ông bạn đang đứng. Là chỗ sản xuất cái thứ làm anh em mình đê mê sung sướng đấy. Nói xong hắn đưa tay lên mũi làm bộ hít hà, vậy thì Quang cũng yên tâm phần nào. Có thể bé Sim đang bị nhốt ở đâu đó bên trong này, và chưa nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng Quang tự nhủ bản thân mình phải nhanh lên, vì càng chậm thì hai mẹ con Nhing càng nguy hiểm. Nghĩ đến đây Quang trở lại phòng, ngồi trong căn phòng vắng đem cái túi thơm ra nhìn ngắm một hồi. Rồi nằm vật ra giường Quang muốn ngủ một giấc, trong lúc mơ mang. Quang thấy con gái anh và vợ anh lại trở về, họ đứng bên cạnh giương ngay bên anh. Vẫn là gương mặt cháy bỏng vì axit, con gái anh tiến lại nói : - Bố ơi con đau lắm bố ơi, bố ơi cứu con Rồi Nhing và bé Sim bước vào. Khuôn mặt Nhing máu me rách nát chìa bàn tay ra miệng thều thào: - Anh nói cứu em sao anh không cứu em Bé Sim cũng bước lại máu miệng máu mũi trào ra, miệng con bé nói rồi kêu những câu thảm thiết: - Chú Quang chú Quang ơi cứu cháu với Nói rồi cả bốn bòng hình kéo tơi vây lấy Quang làm anh bật dậy, mồ hôi ướt đẫm trên người. Cơn ác mộng như cảnh báo Quang rằng anh phải hành động ngay trước khi quá muộn. Quang mặc quần áo bước ra ngoài trời đã tối, Hoàng Trắng đi đâu không tới, đang chưa biết làm gì. Thì Quang thấy Hoàng đến nói: - Đại ca có rảnh không theo anh Tuất em sang bên sòng bài chơi, anh Tuất bảo có chuyện cần anh giúp. Nói rồi Quang đồng ý ngay, Tuất răng vàng đi cùng hơn chục người. Lúc nào cũng có sẵn chó lửa lựu đạn phòng bất chắc. Sòng bài của Diêm Đông Sinh đẩy đủ mọi hoạt động từ ăn chơi đến vui vẻ đều có hết. Khu này các hoạt động giao dịch ma túy rất sôi nổi. Nhưng trùm ma túy từ Lào, Myanmar đến giao dịch cũng không hiếm. Những băng nhóm Đài Loan Hồng Kông Ma Cao cũng thường ghé chơi. Bọn này hàng nóng lúc nào cũng sẵn, băng nhóm chúng cũng tàn bạo nên nhiều khi xảy ra xô xát tại chỗ ăn chơi cũng là thường. Nhưng Diêm cũng chẳng phải tay vừa, hắn cũng có kha khá nhiều đàn em máu mặt trang bị tận răng để phòng trường hợp đám nào đi quá giới hạn là xử đẹp ngay. Ngày trước từng có vụ Diêm cho đàn em giết chết hai tên giang hồ người Ma Cao, đem nhét vào vali quẳng xuống sông chỉ vì dám nói lời trêu ghẹo đến cô vợ bé mà Diêm rất yêu chiều. Đủ để thấy sự man rợ của tổ chức tội phạm này ra sao rồi. Bước chân sang địa bàn của Diêm, vì có thời gian đi buôn đồ điện cũ bên Trung Quốc khoảng mấy năm. Quang đủ vốn giao tiếp tiếng phổ thông, nghe hiểu được cơ bản. Lần này Tuất mang theo Quang là để thực sự xác nhận việc Quang từng có thời gian dài làm việc bên Trung Quốc chứ không phải là nói khoác. Quả nhiên Quang chào hỏi nghe hiểu đều bằng tiếng Trung, chứng tỏ anh từng làm ăn với đám này nhiều. Tuất có ý yên tâm vì từ hôm anh tới đây, mọi điều anh nói đều khá chuẩn xác. Gã nới lỏng cảnh giác hơn để các tay đao ngồi bên ngoài đánh bạc hoặc chơi bài. Còn hắn gặp và nói chuyện với Diêm ở phòng kín. Một lúc sau Tuất răng vàng trở ra, Quang quan sát một hồi thấy Nhing bị bắt lên làm chân chia bài ở một bàn, có vài tên giang hồ nước ngoài nói tiếng Quảng Đông. Đám này khả năng từ HongKong đến trông khá ngổ ngảo. Có lẽ vì chưa quen nên cô có phần khá vụng về, mấy tên người HongKong thấy người chia bài có chút lòng ngóng chúng đập bàn quát mắng ầm ĩ. Làm cho Nhing vừa sợ vừa chẳng hiểu gì, một tên ngồi gần nhất lấy tay bóp vào mông. Sau cùng hắn nói tiếng Trung đại ý là: - Cô em có hứng thú đi chơi với bọn anh không Sau đó ném ra một sấp tiền nhưng Nhing cơ hồ không hiểu, thấy chúng có vẻ tức giận tay chân lại càng luống cuống. Tiếng ầm ĩ làm cho vài bảo vệ phải đến giải vây. Một tên trong số chúng nổi điên đứng phắt dậy tức thì cầm cái ghế toan gây rối. Quang thuận chấn văng cái ghế, móc K59 dí vào mặt nói bằng tiếng Trung: - Mày định làm loạn đất của anh em bố mày đấy á Việc ấy cũng được Tuất răng vàng và Diêm nhìn thấy. Diêm vỗ tay khen: - Người của lị cũng giỏi đó chứ Tuất nói: - Thằng này tôi mới thuê về được ít bữa hắn là sát thủ máu lạnh có tiếng đấy. - Đám HongKong và Quảng Đông chẳng biết đánh hơi được gì chúng vẫn hay lảng vảng ở đây. Tìm cơ hội gây rối, chắc muốn góp cổ phần để kiếm lợi mà ngộ chưa có đồng ý Tuất không đáp, cả hai nói chuyện xong. Khoảng hơn mười cô gái được dẫn vào cho Diêm xem. Toàn là gái trẻ, Diêm khá hài lòng mang chiếc vali đặt lên bàn toàn là đô la trao cho Tuất, hắn xách lấy rồi bước ra. Lúc này đám giang hồ HôngKong đã chịu nhún chúng bỏ đi. Toán của Quang cũng không gây sự nữa, mà ngồi xuống bàn chơi bài. Nhing nhìn Quang, hai người nhìn nhau ánh mắt rút rè nhưng không dám nhận. Tuất bảo Quang với Trà điên cùng vài người nữa ở lại chơi. Còn gã lên xe trở về trước, Quang đánh bài được một lúc trước khi đi Quang đưa cho Nhing một mảnh giấy rồi sau đo bỏ ra ngoài. Vừa ra khỏi khu ăn chơi của Tuất, thì bất ngờ có tiếng súng nổ. Hoàng Trắng và Trà Điên cũng bọn đàn em vội tìm chỗ nấp rồi bắn trả. Trong đêm tối súng nổ đùng đoàng, đối phương chẳng biết là ai nhắm lúc toán của Quang mới bước ra là bắn luôn. Hai bên bắn nhau một lúc Trà Điên móc quả lựu đạn mỏ vịt ném về phía tiếng súng nổ cái đùng. Rồi Quang và cả bọn bắn đoạn hậu rút về bên kia biên giới. Quang đoán đám này hẳn là bọn giang hồ hongkong ban nãy trả thù, bên trong sợ chơi không lại nên phục ở đây thấy Quang đi ra thì bắn luôn. Vùng biên giới này hỗn loạn hơn Quang tưởng rất nhiều, tính mạng như treo sợi chỉ. Bất cẩn là mất mạng, lúc cả đám về đến nơi, Tuất răng vàng nói: - Lần sau anh em chớ có gây sự ở chỗ ấy kẻo mang họa Nói rồi gã đưa mắt nhìn về phía Quang như muốn nhắc khéo. Sau hôm đó quang được đi lại khá tự do trong khu vực. Ban đầu Quang được cho cũng Trà Điên cai quản, tiếp nhận và khủng bố tinh thần những người bị lừa hoặc bắt cóc bán vào đây. Nhìn Trà làm đủ trò thú vật từ tạt nước lạnh đánh đập, và cả nhưng những thứ bẩn thỉu khác nữa Quang thấy rất đau lòng. Nhất là khu được đánh dấu hai chữ thập đỏ, hỏi mới biết chỗ ấy, những nạn nhân nào đã không còn đủ sức khỏe để làm việc. Họ sẽ bị đưa vào trong ấy và chẳng bao giờ còn trở ra được nữa. Nghĩ tới Quang càng nóng ruột muốn tìm cách tiếp cận khu sản xuất ma túy, và có chữ thập đỏ kia. Nửa đêm hôm ấy trời tối đen như mực, Quang bằng khả năng trinh sát của lính đặc công, Quang phát hiện ra có một cái nhà nhỏ được bảo vệ khá nghiêm ngặt, ngoài cửa lúc nào cũng có người canh hai tư trên hai ltư. Một lão béo đi ra đi vào hút thuốc rồi ngồi nói chuyện với bọn đàn em. Nhân lúc chúng mất cảnh giác, Quang leo qua hàng rào lẩn vào bên trong, thì thấy có một cánh cửa bên dưới mở ra thì có cầu thang đi xuống. Một màu sáng xanh, các căn phòng ẩm thấp bên dưới lòng đất. Sộc lên một mùi hóa chất đến khó thở, vừa vào trong sau lớp mành nhựa. Là rất nhiều trẻ con mặt đeo một chiếc mặt nạ phòng độc cơ hồ chẳng nhận ra được đứa nào với đứa nào. Giờ đi lần từng đứa để xem thì không kịp vì khá đông. Mà chúng lại sàn sàn như nhau, Quang nhìn một hồi thì bỗng bên trên có tiếng người đi xuống. Anh nhanh nhẹn lẻn vào một phòng trống. Bên trong toàn là rác rưởi và phân người, những cái đệm mốc thếc đen xì ám mùi hôi hám nằm cạnh những đống phân, khả năng đây là chỗ ở của đám trẻ cũng nên. Bọn khốn nạn này bóc lột sức lao động trẻ con, và đẩy chúng vào môi trường sống như vậy không sớm thì muộn cũng bệnh mà chết. Chờ cho đám người đi vào bên trong rồi, Quang mới nhanh nhẹn thoát ra ngoài lại leo qua hàng rào tìm về chỗ ở. Nhanh nhẹn Quang lần theo lối cũ ra bên ngoài rồi tới bên khu chữ thập vừa vào trong đã xộc lên mùi tanh của máu. Một tấm mành ri đô, lập lờ bay phất phơ, bên trong không có người nhưng kê khá nhiều bàn mổ. Quang run tiến lại một cái bàn. Đặt ở đó có cánh tay rơi ra, đó là tay của một đứa bé con. Có lẽ nào, Quang không dám nghĩ tới điều kinh khủng ấy, anh lật tấm vải trắng đắp kín mặt xác chết. Bên trong là một đứa bé gái, nó đã chết trên người đầy những vết khâu. Quang đạy tấm vải lại bên trong đây không dám nhìn nữa, trên bàn mổ nào đàn ông phụ nữ trẻ em. Tất cả đều đã chết, bên trong những khoang lạnh chứa bọc đựng xác người. Quang kéo từng ngăn ra xem người nằm trong đó, nhiều lắm phải đến vài chục người, nằm khoang lạnh bị ném trồng lên nhau. Cái trong bọc cái quấn nilon sơ sài nằm ngổn ngang. Nội tạng được bảo quản trong các túi chuyên dụng để chờ vận chuyển đi nơi khác. Quang khi ấy hơi có ý mừng vì không thấy bé Sim đâu. Vừa lúc ấy tiếng Tuất răng vàng đi vào cùng với Trà điên và hai tên nói tiếng Trung xì xồ. Quang nhìn quanh chẳng còn chỗ nào trốn, liền mở một ngăn lạnh, chui vào trong, nằm cạnh là xác của một cô gái còn khá trẻ, dĩ nhiên cô ta toàn thân đã bị đông cứng. Mái tóc đóng tuyết ám hơi lạnh khá đáng sợ. Nằm bên trong Quang nín thở nghe: - Chuyến hàng tới cần chuyển đi ngay, ngày mai chúng mày xuống hầm xem có đừa nào nhìn tốt tốt một tí đem lên hóa kiếp cho nó đi. Nghe đâu có một đại gia con trai bị mù cần người hiến giác mạc nên chúng mày tìm xem có đứa nào được thì đem lên. Nhớ theo dõi thằng Quang đấy, tao thấy nó cũng được nhưng là người mới chúng mày cẩn thận vẫn hơn Trà Điên nói; - Em cũng thấy phải cảnh giác với thằng này anh ạ, mấy thằng liều lĩnh như nó khó trị lắm Tuất cười: - Nó là hổ nhưng lại không có trốn dung thân thì vô dụng Nói rồi hắn quay ra nói với tên bác sĩ bảo đem những xác mới này vào cất xuống kho lạnh. Đám bác sĩ làm ngay cho những cái xác vào túi đựng rồi cùng nhau khuân chúng vào các ngăn lạnh. Quang nín thở nằm im không cựu, hình như cái xác nằm cạnh anh mới mở mắt ra thì phải. Quang loáng thoáng thấy cô ta mới mở mắt ra nhìn anh, nhưng nhìn kĩ lại thì cặp mắt đã bị khâu lại bằng chỉ. Cơ hồ không thể nào mở ra được. Từng tiếng kéo ngăn đựng xác loạt soạt rồi tiếng bịch một cái xác ném xuống, cứ thế từng ngăn từng ngăn một chỉ còn một cái nừa là đến ngăn của Quang. Thì đột nhiên cánh cửa kéo mãi không mở ra được, tên bác sĩ cố gắng làm mà cửa ngắn kéo vẫn không sao mở được ra bên ngoài. Quang cũng thấy lạ. Sau một hồi không mở được hắn bực mình kéo ngăn kéo khác rồi bỏ cái xác vào trong. Định đi ra lấy đồ để sửa chữa, lúc này Quang nghe tiếng bước chân đi ra rồi. Anh mới khẽ đẩy thử cửa kéo, thì cánh cửa bật ra bình thường như chẳng có chuyện gì xảy ra hết. Quang leo ra ngoài nhìn xuống xác cô gái nằm bên trong, anh nói thầm: - Cám ơn cô, tôi nhất định đưa xác cô ra ngoài và bắt bọn chúng phải đền tội Nói đến thì cánh cửa ngăn kéo đựng xác như có lực vô hình từ từ được đẩy lại chui vào bên trong như cũ. Quang lấy làm lạ quá, anh nhìn quanh một hồi khi chắc chắn không có ai thì anh cũng lẩn ra ngoài. Nằm nghĩ ngợi một hồi ngày hôm sau Quang quyết định tự mình ra tay, dù có chết cô cũng phải tìm và đưa được bé Sim ra bên ngoài. Nhưng kế hoạch chưa cả thực hiện thì một việc đã bất ngờ xảy ra. Sáng hôm sau lúc đó khoảng mười hai giờ trưa, thì ngoài cổng bỗng xuất hiện hai người đồng bào đi lạc đường vào đi, định ghé vào cổng xin nước, thì bị đám đàn em xông ra đuổi. Tiếng âm ĩ làm kinh động đến khá đông người đám bảo vệ ùa cả tới xua đuổi hai người đồng bào đi chỗ khác. Quang nhìn thấy thì trực giác như mách bảo điều gì đó, không chỉ anh mà hình như cả Tuất răng vàng cũng nhận ra điều gì đó bất thường. Hắn trở vào, Quang cũng lẩn gần đến hầm. Bất ngờ hai người đồng bào vật một tên giang hồ ngã xuống đất, rút súng ngắn bắn chỉ thiên một cái đoàng, rồi xông vào chặn cổng. Từ trong giỏ một khẩu súng aka rút ra cùng lựu đạn cay và khói ném vào trong. Rồi từ đâu hàng trăm cán bộ chiến sĩ cảnh sát ùa vào cổng, xe bọc thép húc thẳng vào tường tiếng đạn mười hai ly bảy bắn vào cổng. Từ bên trong đám giang hồ xách súng lựu đạn chống trả lại lực lượng chức năng tân cống thủ phủ buôn người và ma túy. Quang chạy ngay đến căn nhà có lũ trẻ con, tức thì tên béo chạy ra hỏi: - Có chuyện gì thế Quang nói - công an đánh vào đây rồi, - Nõi xong lão béo bê can xăng toan ném xuống dưới hầm để thiêu hủy chứng cứ, và đốt sống luôn đám trẻ con. Thì hắn bất ngờ bị Quang đập cho một báng súng ngã lăn ra đất. Nói rồi anh mở cửa hầm nhảy xuống, một lúc đánh gục hai tên bảo vệ, bên trên tiếng súng vẫn nổ đì đùng. Quang chạy vào hét to lên: - Ra mau ra ngoài mau lên, Đám trẻ nghe thấy tiếng người gọi chúng ùa cả ra, Quang bảo chúng mau lên trên, các đám lúi díu nghe tiếng súng còn chần chừ không dám đi. Quang vừa nhìn vừa gọi con bé Sim nhưng chỉ nhận được những ánh nhìn ngơ ngác của lũ trẻ con. Một hồi sau bắt gặp một đứa lớn nhất Quang nói: - Cháu có biết con bé nào tầm chín tuổi tên là Sim không Thằng bé dừng lại nói; - Nó...nó bị người ta đem đi lúc sáng sớm hôm nay rồi. - Cháu có biết người ta đem nó đi đâu không - Cháu không biết nhưng họ bảo họ đem nó trả về nhà Bất giác Quang nhớ đến căn phòng chứa đầy thi thể người có cả trẻ con bị lấy nội tạng đựng trong những túi đựng xác hôm trước và lời của Tuất răng vàng mà thoáng rùng mình. Có lẽ nào chúng đưa Sim đi lấy nội tạng. Đang định chạy ngược trở lên, thì Trà Điên ở đâu lù lù đi xuống gã nhìn thấy tên béo vị đánh gục, như đã hiểu ra điều gì. Trên tay gã cầm sẵn khẩu súng ngắn , và một nắm dây chuyền vàng. Bọn trẻ nhìn thấy Trà điên chúng sợ hãi chạy ngược vào trong phòng không dám chiu ra nữa. Trà chĩa súng về phía Quang cười lên sằng sặc. Quang lùa đám trẻ chạy lại vào trong phòng rồi đứng chắn ra phía trước. Trà Điên gằn giọng nói: - Ban nãy tao vào phòng mày để kiểm tra, thì bên trong túi có rất nhiều vàng, mà chỗ vàng này tại sao lại giống chỗ vàng chúng tao đánh cướp thế nhỉ. Bên trên giấy gói vàng còn ghi tên tiệm vải Thúy An. Mày có thể giải thích cho tao không. Thằng chó mày không phải vào đây để làm giang hồ, mày vào đây có mục đích khác. Bọn công an ngoài kia chắc hẳn là có liên quan đến mày. Bảo sao tao thấy mày quen quen, hóa ra mày là thằng bán đồ điện cũ mà tao nhìn không ra. Thằng chó, hôm nay tao phải giết mày

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A