Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 4 - Dưới chân thác La Phang Trên xã hội đen ( dài )

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Nói đến thì Tuất răng vàng cũng vừa đến, nhìn hai tên giang hồ có vẻ lạ mặt tìm đến Trà, lại nghe chúng nhắc đến bị cớm nom thấy mặt. Tuất nhìn Trà rồi đưa tay đặt lên cổ. Trà hiểu ý rồi nói với hai thằng đàn em: - Chùng mày không sao là tốt rồi giờ theo tao đi có việc Nói rồi hắn dẫn hai tên đàn em xuống một căn hầm, bên dưới này có những tấm mành ri đô xanh quây kín lại chẳng biết để làm gì. Trà nói: - Bọn mày từ giờ làm việc ở đây, yên tâm anh không bạc đãi chúng mày đâu Nói rồi hai tên đàn em chưa kịp vui mừng, thì hai tấm khăn có thuốc mê bịt vào mặt. Rồi cả hai ngã ra đất bất tỉnh, cả hai tên bị lột sạch quần áo. Đưa lên trên bàn mổ hai tên bác sĩ chuyên mổ xẻ xác, người Trung Quốc. Từ từ đưa đường dao mổ bén ngót cặt vào da thịt chuyên nghiệp như người ta mổ động vật. Chỉ chưa đầy hai tiếng hai cái xác đã bị mổ phanh ra như con lợn, hai bên cơ thể từ ngực xuống bụng bị kẹp mở ra, lộ ổ bụng và sương sườn. Mắt chỉ còn là hai lỗ đen xì bị lấy đi từ giác mạc, nhãn cầu, xương bánh chè, rồi tim, gan, thận. Sau khi đã xong xuôi xác chúng được bọc lại trong túi nilon đựng trong túi đựng xác. Và chuẩn bị được đem bán ra chợ đen cho những người dùng để nghiện cứu và lấy mô cơ thể người cũng có giá trị. Hạ thủ xong hai gã đàn em ngu dại Trà cũng thấy rờn rợn. Vì đám này đã đi theo hắn được một thời gian khá dài, bỗng Trà thấy sợ con người của Tuất răng vàng. Dù hắn cũng là một tay đao búa khét tiếng đất Hải Phùng. Con bé Sim được đưa đến một nơi có ánh sáng màu xanh xanh tím tím, xung quanh có đủ các loại ống nghiệm dụng cụ dùng để điều chế ma túy nằm la liệt, những đứa trẻ con chỉ độ chín mười tuổi đeo khẩu trang phòng độc làm việc trong các nhà xưởng sản xuất. Chúng phải tiếp xúc với hóa chất liên tục trong nhiều ngày, nên đứa nào cũng xanh xao hốc hác nơi chúng ngủ lẫn với phân vì không được đi vệ sinh ở ngoài mà phải thực hiện tai chỗ. Con bé Sim được một gã béo nhốt vào trong phòng tối ẩm thấp tối tăm. Đám trẻ bên ngoài lặng lẽ làm theo chỉ đạo nếu không nghe sẽ bị đánh và chích điện. Đứa lớn nhất chỉ mười bốn tuổi, đứa nhỏ nhất lên tám, cả trai lẫn gái có hơn hai mươi đứa bé con bị nhốt ở trong này. Chúng đa phần là nạn nhân của bọn bắt cóc trẻ em, và buôn người. Sau chịu những trận tra tấn trong phòng tối nhét đầy chuột bọ bên trong. Thì đứa nào cũng khủng hoảng tinh thần làm việc như cái máy. Không còn dám phản kháng hay bỏ trốn. Con bé Sim cũng vậy sau một ngày bị nhốt trong phòng tối, nó đã không dám khóc nữa. Mà bắt đầu được chỉ tay nhận việc, và bắt đầu làm những công việc đơn giản nhất là đóng gói vào các bịch nilon những viên hồng phiến chở đi tiêu thụ. Lão béo hứa rằng nếu chúng làm việc chăm chỉ thì sẽ được cho về nhà. Nên đứa nào cũng ngoan ngoãn làm việc tin là thật, vì trước đó đã có vài đứa bị ốm được đón đi, lão béo nói rằng chúng sẽ được đưa về nhà và không bao giờ thấy chúng trở lại nữa. Trong số đám ấy có thằng bé tên là An nó mười bốn tuổi lớn nhất trong cả đám, vì nhà nghèo nó theo người ta dụ dỗ đi làm xa rồi bị bắt bán vào đây. Vì lớn nhất nên lão béo cho An được làm tự quản cả đám trẻ làm việc. Thấy con bé Sim lóng ngóng chưa làm được việc An động viên: - Đừng sợ, chỉ cần em khỏe mạnh họ sẽ không bắt đi đâu. Em tên là gì - Dạ Sim ạ, mẹ em cũng bị bắt đến đây, em sợ lắm anh ơi - Đừng khóc em khóc là bị nhốt vào kho tối đó, thôi lau nước mắt làm đi. Lão béo khá hài lòng về việc điều hành bên dưới hầm sản xuất, rồi sau đó hắn bỏ lên trên phòng đóng cửa hầm lại dĩ nhiên bên ngoài còn có rất nhiều giang hồ đứng canh gác phòng ngừa bất chắc. Con bé ở trong ấy được thằng An chăm sóc không cho đám lớn hơn bắt nạt nên cũng đỡ. Về mặt Quang dù đã hơi sót ruột nhưng mấy hôm ở cũng Hoàng Trắng, hắn toàn chơi gái và dùng ma túy. Quang có lúc cũng phải hùa theo nhưng làm cho có lẽ rồi khoảng hơn một tuần sau. Hoàng Trắng gặp phải một chuyện, khiến hắn mới thực sự tin tưởng Quang. Vốn các hoạt động của Hoàng và Giang đã đã bị cơ quan chức năng tỉnh để ý tới, nhưng chưa tim ra được hang ổ của chúng cũng như chứng phạm tội. Nên cơ quan chức năng mới chỉ theo dõi. Một lần đó Hoàng Trắng cùng Giang và Quang đi chơi. Trong người Giang còn mang theo một gói hàng trắng để sử dụng tại vũ trường. Trong tiếng nhạc sập sình những con nghiện đang lắc lư điên cuồng của ánh đèn nhấp nháy. Thì tự nhiên nhạc tắt, vũ trường New Century 6 chìm trong bóng tối. Bất ngờ rất nhiều cảnh sát có vũ trang ập vào, tiếng còi báo hiệu tiếng dùi cui kêu lên tanh tách. Kèm những tiếng quát, ngồi im đấy, không được cử động vang lên. Giang hoảng hồn, chưa biết làm thế nào thì bị Quang kéo đi hai người lẩn vào trốn lên cầu thang cùng với Hoàng Trắng, vì cửa sổ tầng hai mở ra có một cây cổ thụ cao trèo ra mái nhà có thể leo xuống được. Nhưng vừa di chuyển đã có tiếng quát. - Ba thằng kia dừng lại ngay. Tức thì Quang, Hoàng Trắng và Giang bỏ chạy. Cả ba chạy lên tầng hai phóng theo lối hành lang toan mở cửa thì đã thấy anh đèn pin đuổi tới cũng tiếng dùi cui điện nổ tanh tách. Giang chạy ra trước nhảy xuống dưới, Hoàng Trắng chạy sau cùng chưa kịp thoát thì bí dí dùi cui. Quang quay lại ôm lấy người đang đuổi giằng ra, Hoàng Trắng toàn rút súng bắn nhưng Quang cản lại không cho: - Đánh bất tỉnh anh cảnh sát, Quang với Hoàng cùng nhảy xuống dưới rồi tẩu thoát Lúc ấy tối trời nên không nom rõ ba người là ai, nhưng hôm ấy có rất nhiều đối tượng dương tính với ma túy bị đưa về phòng cảnh sát hình sự và trật tự xã hội tỉnh để lấy lời khai cũng như kẻ đã tuồn ma túy vào vũ trượng cho các dân chơi sử dụng. Trong số đó có kha khá các cậu ấm cô chiêu con cái của giám đốc nọ trưởng phòng kia, con ông nọ cháu bà này. Người bị đánh ngất kia là đội trưởng đội cảnh sát hình sự số 5 Phan Tùng, một trong những cán bộ có thành tích nổi trội trong việc trấn áp tội phạm du đãng, lưu manh cướp giật trên địa bàn tỉnh. Được mệnh danh là huyền thoại săn bắt cướp những năm thập niên 90 của thành phố Sô Ca. Tính tình Phan Tùng rất cương trực, hạnh đồng dứt khoát và ngay thẳng. Nên dù có là giang hồ đầu gấu đầu mèo nghe đến tên Phan Tùng đều phải run rẩy khiếp sợ né từ xa. Tùng khá giỏi võ, nên nhiều lần cùng động đội săn bắt cướp bị chúng chống trả Phan Tùng đều khống chế và bắt gọn các đối tượng côn đồ. Nhưng không ngờ lần này, đối thủ mà Tùng gặp phải không phải dạng vừa. Suýt chút nữa bị bắn hạ nhưng may sao người vật Tùng ngã ra đất kia lại ra tay ngăn lại không cho bắn. Nên anh chỉ bị đánh ngất chứ không nguy hiểm đến tính mạng. Điều đó làm Tùng khá băn khoăn và bực mình, vì để xổng mất ba tên tội phạm khá nguy hiểm có vũ khí quân rụng. Sau chỉ thị 135 được thí điểm ở thành phố Sông Ca, những thanh thiếu niên lang thang trộm cướp và lưu manh côn đồ, giang hồ háng đều bị tống vào cải trại giáo dưỡng, trại cải tạo phụ hồi nhân phẩm rất nhiều. Nên tỉ lệ tội phạm du đãng giảm hẳn, nhưng triệt phá được tụ điểm này lại có tụ điểm khác nổi nên. Nếu không tìm được gốc rễ cội nguồn triệt phá những đường dây vận chuyển buôn bán tàng trữ ma túy, thì mới hết được tệ nạn ở những chỗ ăn chơi thế này. Ngay sáng hôm sau khi vừa đến sở một cán bộ trực ban đã gọi Phan Tùng vào trong và chuyển cuộc điện thoại đường dây nóng cho Phan Tùng, anh áp ống nghe rồi nói: - Alo tôi Phan Tùng xin nghe - Chào anh tôi là người đêm qua đã cứu anh không chết.... Cuộc điện thoại kéo dài hơn mười lăm phút đồng hồ, Phan Tùng chẳng biết nghe được gì mặt anh đăm chiêu dập máy. Rồi lưỡng lự một hồi sau đó quyết định lấy xe máy phóng ra đường, đây có lẽ là cuộc gặp gỡ định mệnh. Là điểm mấu chốt để triệt phá tập đoàn tội phạm manh động mạn rợ và lớn nhất từ trước đến nay. Quang sau khi đã lấy được lòng tin của Hoàng vì cứu gã một mạng. Cả bọn khá lo sợ bị lộ. Giang tên xã hội đen người Trung để nghị cả đám đuổi địa điểm hoạt động rút dần về địa bản của Tuất răng vàng. Dĩ nhiên Quang cũng đi theo, Hoàng là người khá trọng tình nghĩa ai xả thân vì gã thì gã nhất định không quên ơn, ngay hai hôm sau một chiếc xe cóc nhỏ đỗ tại nhà số 3 phố Ninh Hai. Một lúc sau thấy Hoàng Trắng cùng Quang và Giang lên xe chiếc xe phóng đi. Ngồi trên xe Hoàng Trắng nói: - Anh Quang chỗ này chắc không ở được, em đưa anh về chỗ anh Tuất em. Nhưng phải cái chỗ này bí mật. Em phải bịt mắt anh lại, để đảm bảo an toàn ấy mà. Anh chịu khó nhé Quang gật đầu bọn này cẩn thận quá, chứng tỏ thằng Hoàng này muốn dẫn Quang về chỗ nó thật. Nhưng vậy Quang mới có cơ hội tiếp cận để cứu Nhing và bé Sim ra ngoài. Đi mất khoảng hơn bốn tiếng đồng hồ ngồi xe. Lúc này khi tấm khăn bịt mặt được mở Quang nheo mặt cho quen với ánh sáng lúc này trời đã chiều. Chiếc xe đỗ lại ở một con đường mòn. Xung quanh toàn là núi non rừng thẳm, chẳng biết là ở đâu, cả ba theo chỉ dẫn của Hoàng Trắng bỏ xe lại rồi men theo lối món đi khoảng hơn mười năm kilomet đừng rừng. Hoàng Trắng nhìn ánh chiều đã xuống chỉ tay vào con suối trước mặt nói. Băng qua đây là đến chỗ anh Tuất em rồi. Nói rồi cả ba lôi ra một cái thuyền máy có người từ trong bụi đi ra, Hoàng Trằng nói: - Sang suối có việc - Việc gì - Việc nhà Tên kia gật đầu rồi nổ máy chiếc thuyền chạy sang bên kia con suối thì cả ba đã ở giáp biên giới với Trung Quốc. Một dinh cơ có tường thép gai nối điện hiện ra, chẳng ngờ ở nơi rừng xanh núi đỏ ma thiêng nước độc này, lại có một khu nhà to như thế này. Vào đến cổng thấy Hoàng Trắng, vài gã đàn em cúi đầu chào, thấy Quang vác theo một túi thể thao tên kia đòi kiểm tra vì gã là người lạ. Nhưng vừa mở ra, thì bên trong lộ ra khẩu súng aka và nhiều đạn dược tiền vàng. Thằng đàn em nói: - Để đống này lại đi người không thôi Quang trừng mắt, toan móc súng K59. Thì Hoàng Trắng nói: - Thằng này láo anh là khách của tao đừng có lằng nhằng. Đang nói đến đây thì Tuất răng vàng cùng Trà điên bước ra. Trà điên vốn không biết mặt Quang, dù có vài lần theo dõi từ xa nhưng mái tóc che mái làm khuất đi nửa gương mặt, nên giờ Quang cắt đầu cua hắn cũng không nhận ra chỉ thấy dáng hơi quen quen. Nhưng thấy đi với Hoàng Trắng hắn cũng không dám nghi ngờ gì. Tuất răng vàng nói: - Ô người em, tôi được nghe thằng Hoàng nhắc đến ông hồi trước tôi có nghe anh em giang hồ Vĩnh Xuyên đồn anh Quang CKC nét nhất đất Vĩnh Xuyên nay mới được gặp mặt. Chỉ một lát nói chuyện một bàn tiệc được bày ra, khá nhiều những cô gái phục vụ bên trong căn nhà rất nhiều đồ gỗ đẹp. Tuất răng vàng nháy mắt để Trà Điên dẫn em hàng mới lên đây để tiếp rượu, khá nhiều đàn em ngồi xung quanh. Một lúc sau Trà điên dẫn đám cave hàng tuyển có cả gái Trung lên. Trong ấy có một người mới nhìn Quang đã hơi giật mình, vì người đi lên đó chính là Nhing. Nhing nhìn thấy Quang gã khẽ nheo để ra hiệu, Nhing hiểu ý không dám nói câu gì. Một tên đàn em kéo tay Nhing ngồi xuống hắn ấn tay vào ngực rồi hôn hít. Nhing sợ hãi chống cự nước mắt trào ra, mấy hôm nay ngày nào cũng bị đe dọa lại thấy cảnh nhiều chị em bị chích điện Nhing vô cùng khủng hoảng. Lại sợ con gái nguy hiểm đến tính mạng nên bất đắc dĩ phải lên tiếp khách. Nào ngờ trong ấy có Quang.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A