Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 1 - [FULL] Miệng với tay tôi cũng xuyên không luôn rồi!

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện Chương sau ➡️

Lúc ba mẹ ruột tìm thấy tôi, tôi đang hăng say… mổ cá ở chợ.
Tôi mặc tạp dề chống nước, tay cầm dao băm thớt kêu rộn ràng. “Rắc rắc rắc " âm thanh vang lên đầy kỹ thuật.

Tôi chính là "cao thủ m.ổ cá" nổi danh ở khu chợ này.

Lúc ấy, "cái miệng" trong người tôi tỏ vẻ ghét bỏ:
"Bảo bối à, đừng m.ổ cá nữa, đổi việc khác đi, tôi từng là quản lý sản phẩm trước khi xuyên đến đây đấy!”

Tay tôi khựng lại một chút, lưỡi dao nện xuống thớt một cái thật mạnh.

“Cái miệng” vẫn tiếp tục lải nhải:
“Cái tay” bảo tôi nói với cô là cổ từng làm môi giới bảo hiểm, sale bất động sản, telesale, còn từng đi bưng bê ở quán cà phê nữa cơ.”

Miệng lảm nhảm không ngừng.
Tay thì thỉnh thoảng run run một cái đáp lại cho có.

Trong cơ thể tôi, chính là hai cô gái xuyên không đó:

Một người chiếm cái miệng, một người điều khiển đôi tay.
Ba người chúng tôi chia nhau dùng… một cái miệng và hai cái tay.
editor: bemeobosua

Tôi dứt khoát mổ thêm một con cá nữa.
Chỉ lúc đang mổ cá, hai người họ mới chịu yên lặng đôi chút.

Đúng lúc đó, ba mẹ ruột tôi tìm đến.
Họ ăn mặc sang trọng, khí chất cao quý, nhìn kiểu gì cũng lạc quẻ hoàn toàn với cái chợ ồn ào toàn mùi cá tanh này.

Người phụ nữ trung niên mắt đỏ hoe, xúc động nói:
"Con gái của mẹ… Cuối cùng cũng tìm được con rồi…”

Tôi vung dao chặt thêm vài cái cuối cùng, đưa con cá cho khách.
Người phụ nữ kia đưa tay bịt mũi, lùi hẳn vài bước, như thể sợ dính phải mùi tanh và dơ bẩn từ quầy cá của tôi.

“Cái miệng” trong người tôi thì thì thầm đầy hào hứng:
"Bảo bối, tới rồi kìa, tới đoạn cao trào rồi! Tôi đọc bao nhiêu truyện thiên kim thật giả rồi, yên tâm, để tôi lo!”

Sau đó “cái miệng” ngẩng lên, nhìn ba mẹ ruột:
"Hai người muốn mua cá à? Tôi bán ở chợ này mỗi ngày, đảm bảo toàn cá tươi!”

Người phụ nữ trung niên quay mặt đi khóc nức nở.

Người đàn ông trung niên nói với tôi:
"Chúng ta là ba mẹ ruột của con, tới đưa con về nhà.”

Tôi choáng đến độ không biết nên phản ứng thế nào.

“Cái miệng” lại thay tôi lên tiếng:
"Bảo sao mẹ nuôi hay đá.nh tôi suốt… thì ra tôi không phải con ruột của bà ấy thật.”
Người phụ nữ trung niên òa khóc, nhào tới ôm tôi:
"Mẹ mới là mẹ ruột của con! Để mẹ nhìn con kỹ hơn một chút…”

“Cái tay” nhẹ nhàng kéo tay áo lên, lộ ra chi chít vết bầm, vết sẹo.

Người phụ nữ khóc còn dữ dội hơn, quay ngoắt sang chồng, gào lên:
"Tôi phải kiện bà ta! Dám tráo con tôi, còn ngược đãi nó đến mức này! Tôi phải kiện bà ta!!”

Người đàn ông thoáng hiện chút hoang mang, né tránh ánh mắt, vội chuyển chủ đề:
"Trước tiên cứ đưa Phan Phan về nhà đã.”

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A