Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 1 - Tác giả; Nhà Văn Bố Láo chap tiếp theo full Hết

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện Chương sau ➡️

- Tôi dậy thể dục thôi, hôm nay cô không dọn hàng ư

- Em không ạ, nay nhà em có việc nên không bán hàng bé Sim thì cho ở nhà không ra đây được

- Cháu làm sao à cô

Nhing không đáp chỉ lắc đầu buồn buồn, rồi chào Quang đi thẳng. Thực tình đêm qua cô trông thấy hồn ma của Vư. Kể từ lúc hắn xoa đầu con bé Sim, rồi rời đi. Con bé bắt đầu lên cơn sốt. Nhà Nhing phải mời thầy cúng về xem, thầy cúng bảo con bé bị ma dẫn hồn đi rồi. Người này là máu mủ, nên muốn đem nó theo. Nhing nghe tới đây nghĩ đến chuyện đêm qua, vì thì phải rồi chắc là thằng Vư định dẫn nó đi, cái thằng bố khốn nạn chưa bao giờ biết đến sự tồn tại của nó. Nay chết rồi còn định làm tội làm tình đòi bắt nó đi. Thầy cúng phải đặt con bé vào giữa nhà, quấn quanh người nó một tấm lưới đánh cá choàng lên thân. Rồi ban đêm người nhà khiêng con bé ra bờ suối để ông làm lễ chiếu hồn. Trước đó ông cắt tiết con gà trống tía pha với rượu. Rồi ngậm vào phun ra cổng phun cả vào mặt con bé Sim. Chờ cho đến tối, đám của Trà Điên lẩn lút quanh thác La Phang chờ theo dõi động tĩnh. Thì thấy nhà Nhing khiêng con bé ra ngoài suối, một thằng nói:

- Nhà con này làm trò gì thế nhỉ, chúng khiêng đứa trẻ con ra suối làm gì
Trà điên không đáp chỉ ngó nghiêng chăm chú xem, ông thầy cúng mang con bé cũng người nhà ra đến bên bờ suối. Thì bảo người nhà đặt cái ván bên trên con bé vẫn đang năm xuống dưới sát bờ nước. Ông thầy cúng hú gọi hồn vía nó một hồi rồi cởi tấm lưới ra, cuối cùng ông ta ném xuống dưới nước một nắm muỗi. Một nắm gạo một chén rượu và bắt lấu quăng lười đánh cá xuống dưới nước. Lúc kéo lên, thì lạ thay thay thứ bị mắc bên trong lưới kia. Là một bộ đồ lòng kèm ruột gàn đã bị cá rỉa. Nhing kinh hãi khi thứ mắc vào lưới kia là một bộ nội tạng người. Nhớ đến hình ảnh của Vư hiện về, thì quả nhiên hắn ta bị mổ bụng rồi giết chết bên suối này. Khung cảnh rờn rợn từ mặt suối thổi vào một mùi rất khó chịu, lờ mờ trong ánh lửa đuốc, loáng thoáng từ mặt suối có hình bóng một người đàn ông dắt theo một đứa trẻ con đi như bay trên mặt nước. Ông thầy cúng đẩy cái ván có con bé nằm lên xuống rồi ấn cho nó ngập xuống mặt nước. Mỗi lần như thế con bé lại há miệng mắt mở ra, nhưng sau đó lại đóng lại luôn. Cứ như vậy bảy lần rồi mới bảo người nhà đem con bé lên. Còn ông thầy cúng nhặt đoạn ruột bỏ vào trong một cái lọ sành dán bùa đỏ lên rồi bảo:

- Đây là ruột của người bị chết bên suối này cách đây mấy hôm, anh ta chết đi cơ thể không nguyên vẹn nên hóa ra ma về dắt con dắt cháu đi. Giờ tìm lại ruột cho anh ta rồi thì đem về xin phép người nhà chôn trả lại. Thì mới yên được, tôi không biết tại sao nhưng con bé này có phải là con ruột anh ta không

Nhing nghe đến đây thì cúi mặt xác nhận rằng, Vư chính là bố ruột con bé Sim nhưng hắn đã bỏ cô đi lấy vợ khác từ những ngày còn mang bầu con bé. Ông thầy cúng khi này mới nói:

- Dù nó có thế nào thì vẫn là máu mủ cô cũng nên cho nó biết gốc gác của mình, cho khỏi tội. Gia đình nhớ lấy lời tôi thì cái anh này anh ấy sẽ không về nữa đâu
Sau buổi lễ gọi hồn, con bé Sim mới tỉnh dậy nó ôm lấy Nhing rồi nói:

- Bố bào bảo bố muốn dắt con đi, nhưng con không biết ai là bố cả. Con không quen ông ấy con chỉ biết chú Quang thôi
Nói rồi con bé khóc, Nhing ôm nó vào lòng rồi đem con về. Chẳng hay việc ấy đã bị Trà Điên và bọn đàn em nghe được, chính hắn cũng kinh ngạc cả đời lăn lộn giang hồ đâm chém bắn nhau. Giờ Trà mới được xem sự lạ đến thế, rõ ràng đoạn ruột lúc mổ bụng Vư hắn đã quẳng luôn xuống suối cho bõ tức. Nào ngờ ông thầy cúng còn moi lên được. Đúng là chết oan nên thiêng các cụ nói cấm có sai. Một thằng ghé tai Trà Điên nói:

- Anh sợ không nhỡ nó thành ma về tìm bọn mình thì khốn
Trà nói rồi cười khẩy:

- Mẹ nó chứ sống chẳng làm gì được tao huống gì chết, về tao bắn bỏ mẹ. Thôi té đi, khả năng chỗ vàng con đĩ này cầm đấy vàng với tiền của bọn mình. Rình rồi bắt nó khai ra thằng này có con vợ hờ đẹp quá, vậy mà bỏ đi ngu như chó
.........
Nói xong cả đám bỏ về lán lẩn trốn, Trà vốn là một mắt xích quan trọng trong một đường dây tội phạm ma túy, buôn người chăn dắt gái mại dâm, và buôn bán nội tạng người xuyên biên giới. Hắn là đàn em được một gã giang hồ người Việt và một người đàn ông họ Diêm người Phúc Kiến nuôi để nắm đầu mối hoạt động đưa người cũng như tuồn hàng từ địa bàn về xuối cũng như xuất ngược trở lại thị trường Trung Quốc . Những lúc rảnh không có việc gì làm Trà thường tổ chức đi cướp một chuyến rồi ăn chơi sau đó lại nằm im thở khẽ đợi lệnh của Diêm thì hành động. Lúc này khu vực biên giới tiếp giáp với Trung Quốc các hoạt động băng nhóm tội phạm rất sôi nổi và khó kiểm soát nhất là đám buôn người. Các ổ điếm nơi mà phụ nữ bị đám đầu gấu chăn dắt khai thác nuôi nhốt như trại súc vật, ép phải tiếp khách. Một số đẹp hơn có thể cặp với những ông chủ. Hoặc cho lên các sòng bạc để chia bài làm việc cho các chủ song lúc nào cũng có lính gác hai tư trên hai tư. Và những cô gái sau khi đã hết giá trị lợi dụng hoặc có í định bỏ trốn chúng sẽ đem đi mổ lấy nội tạng và bán ra chợ đen.

Vì hiện nay thị trường này lúc nào cũng vô cùng khan hiếm, giá một quả thận có thể lên đến cả vài chục ngàn đô thậm trí đến hàng trăm ngàn đô la là chuyện thường chỉ cần chúng còn khỏe mạnh. Trẻ con bị bắt xuống các hầm điều chế ma túy làm việc khổ sai dưới điều kiện vô cùng khắc nhiệt, ăn uống không được đảm bảo nên nhiều đứa không chịu nổi cũng bị đưa đi lấy nội tạng để đem bán. Trà Điên đã quen với hoạt động này rồi hắn không phải kẻ cầm đầu nhưng là tay đao rất đắc lực. Vì trên Trà còn có một người nữa.

Giang hồ gọi hắn là Tuất răng vàng. Tên đầy đủ là Nông Văn Tuất, tên này là một trong những giang hồ có số má vùng biên. Sở dĩ có cái biệt danh răng vàng, vì ngày còn cùng đem đàn em đi cướp, Tuất không từ thủ đoạn nào đến cả khi nạn nhân có chiếc răng bọc vàng, Tuất cũng cho đàn em vặn răng nạn nhân ra mà lấy. Về sau khi đã có trở thành trùm buôn người vùng biên, Tuất cho thợ kim hoàn bọc một bộ răng kim loại bằng vàng thật để kỷ niệm cho cái biệt danh Tuất răng vàng của mình

Hắn vốn người ngoài bắc, nhưng sau di cư cùng gia đình vào Nam năm 54, rồi đi lính biệt động quân lữ đoàn 21 của chế độ cũ. Lính Nùng cũng là một trong những lực lượng khá dã man tàn bạo, thiện chiến và khó kiểm soát. Chúng thường chỉ nghe lệnh duy nhất một người và chiến đấu như một lực lượng đặc biệt dưới thời chế độ bù nhìn. Có khi bản thân chúng lập thành các toán nhỏ đi cướp, nhiều tên lính ngang nhiên xách súng lựu đan xông vào xới bạc để vơ sòng lấy tiền ăn nhậu. Đỉnh điểm là khi còn tại ngũ, Tuất từng bắn chết một sĩ quan quân cảnh. Sau đó bị đám quân cảnh đưa về giam giữ đem về đồn quân cảnh. Nhưng chỉ sau một đêm, trước cửa toà quân cảnh Ngụy. Rất nhiều những tên lính Nùng với bản chất rừng rú, và bất trị bao vây lấy toàn bọa toàn quân cảnh. Súng AR 15 Bắn lên trời từng băng đạn khô khốc, súng đại liên nhắm thẳng đồn quân cảnh chỉ chờ khai hỏa. Lúc này toán quân cảnh bên trong đã run như cầy sấy, nên bất buộc phải thả người. Nên danh tiếng tuất cũng từ đó mà ra, vì đứng sau hắn là cả một toán lính Nùng sống vô pháp vô thiên

Chúng vô cùng hiếu chiến nổi tiếng ở những cao nguyên vùng 2 chiến thuật, nơi mà các chiến dịch quy mô lính tráng khổ như chó và bị ném vào vùng mưa boom bão đạn với những vọng tưởng đang dần tắt. Nông Văn Tuất hay Tuất răng vàng khá khôn ngoan trước khi chế độ bù nhìn miền nam sụp đổ, đất nước thống nhất hoàn toàn giải phóng. Nông Văn Tuấn đào ngũ khỏi đơn vị chiến đấu, hắn trở ra bắc theo đoàn người hồi hương, sau đó với bản chất ngang tàn của một tên lính Nùng hắn tụ tập băng nhóm. Lợi dụng thời điểm xã hội còn rối ren và đi cướp. Buôn lậu nhiều lần trống trả lực lượng biên phòng. Cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 Tuất được sự hậu thuận của thế lực nước ngoài gây dựng băng nhóm lập thủ phủ ven biên giới để hoạt động buôn người và sản xuất ma túy. Hắn lúc này đã trở thành ông trùm của các ông trùm. Tiền nhiều lại đông đàn em, Tuất nhiều lần về xuôi ăn chơi những đêm nhất dạ đế vương. Có khi sang Trung Quốc họp với một gã giang hồ họ Diêm, tên đầy đủ là Diêm Đông Sinh, trùm buôn người và ma túy có tiếng. Bọn này cũng tàn bạo không kém gì Tuất, và chính hắn cũng là người bơm tiền qua biên giới để Tuất làm đầu dây mối dợ cho mình.

Trà Điên định chuyến này nếu không lấy lại được tiền hắn đã có kế hoạch khác là bắt cóc Nhing và con gái cô để đem về ổ buôn người. Quang cả ngày chẳng hiểu sao bồn chồn khó tả, đứng ngồi không yên. Đã có lần toan đến gặp Nhing hỏi thăm nhưng lại thôi. Nhing cả ngày bán hàng cũng thấy lo lo, con bé Sim đã khỏi không còn ho sốt nữa. Chiều hôm ấy nhân tiện từ chợ về Nhing dắt con muốn ghé lại cái nhà của hai mẹ con ngoài lối dốc thông ra thác La Phang. Vào trong nhà tìm kiếm một hồi, Nhing vẫn chẳng thấy túi đồ đâu có lẽ Vư đã đem đi rồi, vừa thở phào, thì có tiếng bước chân người bên ngoài đi vào trong. Một hai rồi ba đứa, đi đầu là Trà Điên, Trà nhe răng cười khanh khách rồi nói:

- Cô em tìm gì đấy, tìm vàng của bọn này à

Nhing hốt hoảng toan chạy nhưng hắn đã túm lấy bé Sim nói:

- Định đi đâu, ở đây mày ngoan thì tao tha nhúc nhích tao giết nó ngay. Nào tiền để đâu mang ra đây thì tao tha cho
Nhing chẳng hiểu chúng nó nói đến cái gì, chỉ ấp úng đáp:

- Tôi tôi có lấy tiền gì của các ông đâu, tôi không biết

- Mày không biết thì ai biết nôn tiền ra trả tao không đừng trách. Thằng chồng mày chắc mày biết chết thế nào rồi đấy. Trước khi chết nó có ghé qua đây. Nó đưa cho mày thì mày phải trả cho tao

Nhing đáp:

- Tôi không biết các ông đang nói gì thật xin các ông tha cho mẹ con tôi

Bốp, Trà điên thẳng tay tát vào mặt Nhing gã nói:

- Con chó cái, tiền để ở đâu
Lại một cái tát nữa Nhing kêu lên:

- Nó về rồi nó đi ngay không để lại gì cho tôi cả, các ông có giết tôi cũng thế thôi. Nhưng con tôi không có tội
Trà điên lắm hắn lục lọi một hồi trong nhà thì quả nhiên trong nhà chẳng có gì, nói rồi hắn ra lệnh.

- Chúng mày đưa mẹ con nó đi
Nói rồi hai tên côn đồ to như hộ pháp, trói tay cô lại rồi bịt mồm dí súng vào đầu con bé Sim nói:

- Ngoan ngoãn đi theo chúng tao, kêu tao bắn chết con mày

Cùng lúc ấy, Quang đang toan đóng cửa. Thì từ ngoài bước vào hai thằng mặc áo bò màu xanh quần ống rộng đi giày bata vải. Nhìn cách ăn mặc có vẻ thời trang Quang đoán ngay bọn này người dưới xuôi không phải dân vùng này. Vừa thấy Quang một thằng cầm cái đài lên ngắm nghía, Quang nói:

- Hai anh mua gì
Một thằng mặt rỗ nói giọng giang hồ nói;

- Bọn tao đến lấy hàng

- Hàng gì, ở đây chỉ có đài điện cũ, các anh muốn lấy gì

- Mày đùa bố mày đấy à, vàng tiền con đĩ ở sạp vải kia có phải nhân tình của mày không. Nó vẫn qua lại đây nếu nó gửi gì ở chỗ mày thì cho chúng tao xin lại

Hóa ra Trà Điên đã đề phòng trường hợp Nhing đem vàng gửi ở chỗ Quang vì thấy hai người khá thân thiết, ngỡ cả hai là nhân tình nhân ngãi gì đây. Nên để chắc ăn hắn chia hai tên đàn em đến nhà Quang còn ba người còn lại thì vào chỗ Nhing ở. Quang lùi lại để phòng, rồi nói:

- Tôi không lấy gì của các anh cả, các anh đi cho

Thằng mặt rỗ trừng mắt, ngọn đèn ắc quy vàng vàng chiếu xuống nền sàn gỗ, nó rút ra khẩu súng ngắn dí vào bụng ép Quang vào bên trong còn một thằng đứng bên ngoài cảnh giới. Nó nói:

- Bố mày không hỏi lần thứ hai đâu con chó này

Quang trừng mắt nói:

- Tiệm của tao buôn đồ cũ, ngoài đài ra đi ô với bình ắc quy ra bố mày không lấy gì nữa cả

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A