Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 7 - [FULL] Người rừng à, tôi là dân chuyên nghiệp đấy!

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Khi thương lượng với bầy khỉ, chúng tỏ ra nhiệt tình tham gia một cách bất ngờ.
Thật đúng là một đám “con ngoan trò giỏi”, hào sảng dễ mến không ngờ.
Sự góp mặt của bọn khỉ, không nghi ngờ gì, đã trở thành một nét chấm phá rực rỡ cho bộ phim này.
Cũng mang lại vô vàn tiếng cười và niềm vui cho đám nhân viên kỹ thuật vốn đang buồn chán giữa rừng sâu núi thẳm.

Tần Châu Minh cực kỳ biết nắm bắt thời cơ, tranh thủ quay lại đủ loại hậu trường ấm áp, thân thiện giữa người và khỉ sống chung hòa thuận, không khác gì chương trình giáo dục môi trường quốc gia.
Anh ấy vừa trêu đùa chú khỉ con trong lòng, vừa mỉm cười đầy từ ái:
"Sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, chính là điều tôi muốn truyền tải trong bộ phim này."

Tôi đứng bên cạnh gật đầu lia lịa, không dám hé miệng nửa câu, sợ đâu lỡ anh lại thốt ra mấy lời sến súa kiểu thổ địa vùng núi, làm tôi mắc cỡ ch/ết đi được.
Cũng tại… dạo này tôi đang gặp một khó khăn lớn khi quay phim.

Mấy cảnh đánh nhau lúc đóng vai người rừng thì không sao, diễn như không diễn, vì tôi vốn là “người thật việc thật”.
Nhưng mấy cảnh tình cảm ấy hả… đúng kiểu cực hình với khỉ, tập nào cũng cười phá lên giữa chừng, chọc cho Tần Châu Minh tức đến độ giật kịch bản muốn đậ/p đầu.

Tôi có từng nhỏ giọng góp ý:
"Hay là mình đổi cách thể hiện tình cảm đi, thêm chút tiếp xúc thân mật chẳng hạn…?"
Anh liếc tôi một cái, cạn lời:
"Chỉ toàn nghĩ ra mấy trò phá hoại nghệ thuật, đừng có hủy hoại phim của tôi."

Nói thế thôi, nhưng tôi thấy anh rõ ràng lén liếc môi tôi một cái, rồi yết hầu khẽ động đậy.
Sau đó giọng trầm xuống, nghiêm túc nói:
"Bộ phim này chú trọng sự kín đáo, không dùng mấy loại đường hóa học công nghiệp. Nhưng đề xuất của em… để phim sau tôi xem xét."

Tôi nghe mà không hiểu lắm.
Nhưng tôi biết chắc một điều: Tần Châu Minh là kiểu đàn ông có lý tưởng.
Còn tôi… chắc là đầu óc quá đơn giản, không theo kịp anh rồi.
Có lẽ là do tôi nông cạn thật.

Thế nên dạo này tôi cứ suốt ngày tự kiểm điểm bản thân, ba lần một ngày tự vấn lòng mình:
Khi nào thì được nghỉ quay?
Khi nào thì phim đóng máy?
Khi nào thì Tần Châu Minh mới gật đầu hài lòng?

editor: vivi

Tôi bắt đầu nhớ da diết quãng thời gian trước.
Khi ấy chỉ cần tôi dắt đám khỉ đu dây rừng bằng tay không, là đã đủ khiến Tần Châu Minh sững sờ đến cứng họng, ánh mắt long lanh như thể phát hiện ra viên ngọc quý giữa rừng sâu.
Giờ thì đến lượt tôi á khẩu.

Tôi thật sự có nghiêm túc cố gắng nhập vai mà.
Thậm chí còn tưởng tượng Tần Châu Minh là một… quả chuối, để khiến bản thân cảm thấy “thích anh ấy hơn một chút”.
Nhưng càng làm vậy… tôi lại càng buồn cười.

Cuối cùng không còn cách nào khác, Tần Châu Minh tuyên bố sẽ theo đuổi tôi, để giúp tôi rung động thật, từ đó dễ nhập vai hơn.
Thật ra tôi nghi ngờ, anh thích tôi thật, muốn cưa tôi thật, chỉ là lấy cớ "giúp bạn diễn vào vai" để che mắt thiên hạ.

Mà cái cách anh theo đuổi ấy… trong mắt tôi thì kín đáo quá mức, nhẹ nhàng đến mức khiến khỉ cũng thấy đau đầu.
Cả quá trình không có lấy một chút kích thích, chẳng khiến tôi rung động tí nào.
Ngược lại, tôi thấy anh ta càng lúc càng lún sâu.
Mỗi lần ánh mắt chạm nhau, má anh lại thoáng ửng hồng.

Đôi mắt màu hổ phách kia nhìn tôi, như được ngâm trong lớp mật ong ngọt ngào.
Khóe miệng thì cứ cong cong lên, như thể chỉ cần nhìn thấy tôi là niềm vui không kiềm lại được.

Thật ra, cái “phương pháp theo đuổi diễn viên để hỗ trợ nhập vai” của Tần Châu Minh… cũng không phải vô dụng với tôi.
Ít nhất thì, mỗi lần quay cảnh tình cảm, tôi đều có thể bắt chước ánh mắt và biểu cảm của chính anh ấy, diễn ra dáng vẻ yêu đương rất bài bản.

Cả đoàn ai cũng khen tôi: “Diễn xuất tiến bộ vượt bậc!”
Giờ thì bộ phim sắp đóng máy rồi.
Nhưng người từng nói sẽ giúp tôi nhập vai cho thật, Tần Châu Minh ấy mà…
Xem chừng giờ lại là người không thoát vai nổi nữa rồi.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A