Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 5 - [FULL] Người rừng à, tôi là dân chuyên nghiệp đấy!

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Không muốn làm người nữa.
Làm người là phải đi làm, đi làm là phải gặp mấy đứa não phẳng, mà gặp tụi đó thì thể nào cũng tức ói m/áu.

Vất vả quay xong cả một ngày, tôi mở điện thoại định giải trí tí thì phát hiện, trời sập.
Có một tên paparazzi vô liêm sỉ dám tung tin: nói tôi cả ngày không có mặt trên phim trường.

Trong video hắn đăng, cái bóng lưng tung tăng, thần thái phơi phới kia rõ ràng là tôi chứ ai!
Vậy mà gã quay lén vẫn khăng khăng cắn ch/ết, đó là diễn viên đóng thế, tôi không hề xuất hiện hôm nay.

Thôi rồi. Toang.
Hôm nay coi như tôi làm không công.

#Lưu Tại Khê lại tiếp tục dùng thế thân quay phim#

【Tôi biết ngay mà, chó không bỏ được thói gặm xương, Lưu Tại Khê cũng chẳng bỏ được việc dùng thế thân.】

【Tội nghiệp diễn viên đóng thế, cực khổ cả ngày, cuối cùng nhận được chưa tới 1/10 cát-xê của Lưu Tại Khê.】

【Mấy ngôi sao thiếu chuyên nghiệp thế này có thể nào cút khỏi giới giải trí được không?】
…

Muốn im lặng hưởng tí an nhàn cũng không xong.
Làm người khổ thật sự.

【Tẩy chay phim mới của Tần Châu Minh và Lưu Tại Khê!】

Trời ạ, các vị thanh thiên đại lão gia, lần này thật sự là tôi bị oan mà!
Tôi trèo cây hái quả, lội sông bắt cá, lăn xả như một con khỉ dũng cảm…
Kết quả? Công chẳng được tính, khổ cũng bị phủi sạch.

Một con khỉ chẳng rõ xuất thân như tôi nhưng với cái đám paparazzi tiểu nhân này, tôi nhất định phải quét sạch tận gốc!

Dư luận bùng lên, độ nóng không ngừng tăng cao, thậm chí có người ùa vào khu bình luận của tôi mà gào thét chỉ trích.
Có người còn nổi giận trước cả tôi.

Tần Châu Minh (phiên bản doanh thu nghìn tỷ):
【Em không ra tay? Em thật sự không ra tay? Vậy thì tôi ra tay nhé?】

Tài khoản "Thích Ăn Không Nói Nhiều":
【Yên tâm, khi cần ra tay, tôi sẽ ra tay.】
Không đùa giỡn với anh ta.

editor: vivi

Cũng không phải chuyện có thể coi như đùa giỡn.
Lần này, thật sự có người muốn ra tay vì tôi rồi.

Không gửi thư cảnh cáo từ luật sư, bên này chơi thẳng luôn một tờ đơn kiện tống thẳng ra tòa.
Tay paparazzi vừa nhận được văn bản triệu tập của tòa án liền cuống cuồng cầu xin tôi tha thứ.

Xoá clip, đăng bài xin lỗi, chỉ thiếu nước quỳ lên bàn phím tụng kinh sám hối.
Khi cư dân mạng còn đang mù mờ không hiểu chuyện gì xảy ra, Tần Châu Minh tung ra một đoạn video trích từ camera giám sát, kèm theo ngày giờ rõ ràng, chính là góc quay chính diện đối lập với video cắt ghép trước đó của paparazzi.

Anh còn viết thêm một dòng dứt khoát:
【Đoàn phim quay kín, kiên quyết phản đối mọi hình thức quay lén và rò rỉ.】

Trong video, tôi tươi cười rạng rỡ, chạy nhảy dưới nắng như một sinh vật hoang dã sống đúng bản chất.
Cư dân mạng lúc này mới nhận ra mình bị dắt mũi như mấy con khỉ trong rạp xiếc.

Có người thấy áy náy, cũng có người thì… ngỡ ngàng:
【Không trách được lúc xem đoạn video đầu không nhận ra, đúng là... như lột xác vậy.】

【Trước kia đẹp thì có đẹp, nhưng trống rỗng, vô hồn. Đoạn video Tần Châu Minh đăng lên lần này mới thật sự có sức sống.】

【Vẻ đẹp thuần khiết và tự nhiên, so với trước đây đúng là đẳng cấp khác hẳn, thật sự có cảm giác như tinh linh trong rừng núi.】

【Tự nhiên lại bắt đầu mong chờ bộ phim này rồi, mong bản chính đừng làm tôi thất vọng nha.】

Tên paparazzi thấy dư luận đang xoay chiều có lợi cho tôi liền nhanh chóng đổi giọng, tiếp tục van nài tha thứ:
【Cô xem, chuyện này cũng coi như trong họa có phúc đó còn gì!】

Thậm chí hắn còn lén lút bật mí kẻ chủ mưu thật sự:
【Đoạn video kia thật ra là do một nhân viên trong studio của Tống Nhạc Nghiên mua từ người quay lén, rồi bỏ tiền ra thuê tôi tung tin.】

【Là tôi sai, lúc đó thật sự không nhận ra là cô.】
【Nên... cô có thể rút đơn kiện không?】

Tôi: Không thể.
Mấy người nghĩ khỉ không nổi giận thì tôi là trái chuối nẫu à?

Là người làm truyền thông, không kiểm chứng đúng sai, chỉ biết kiếm tiền và hút tương tác,
Đến khi mọi việc đổ bể lại muốn lật bài xin tha?
Xin lỗi, tôi là khỉ, nhưng tôi không ngốc.

Cái kết đó là đúng người, đúng tội.
Còn về Tống Nhạc Nghiên
Cô ta cứ nhằm vào tôi mãi là sao?
Thích tôi à?
Hay là định chơi chiêu, ép tôi rời khỏi giới rồi... bao nuôi tôi?

Tần Châu Minh nghe xong màn phân tích hợp tình hợp lý của tôi, im lặng vài giây rồi khẽ thở dài:
“Có lúc tôi nghĩ trí tưởng tượng của cô… nên đi viết mấy bộ phim cẩu huyết thì hợp hơn.”

“Tôi nói thật đấy. Với lại tôi thấy kịch bản của phim mình hình như còn thiếu một thứ…”
“Dừng! Kịch bản này tuyệt đối không có chuối! Đừng có cố gắng thêm đất diễn cho chuối nữa!”

...Ừ, biết rồi.
Đồ không có tôn nghiêm.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A