Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 3 - Mắt Âm 10: Quán Cô Đầu

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

- Sao anh không biết nhỉ, mà em đi làm ăn mặc gì lạ thế này
Cô gái lại đáp:

- Em ở đây từ ngày Pháp Thuộc cơ,
Nói xong lại cười nghiêng ngả, làm thằng Cường lúc này nghe điệu cười mà có chút rờn rợn như đang đứng cạnh một con mẹ dại sắp lên cơn. Đứa con gái đẹp thật nhưng có cái gì đó không được bình thường. Nó cười xong thì bảo:

- Anh ơi anh xem hộ em sau đầu em có cái gì ngứa quá

Nói rồi nó quay đầu lại chỉ vào sau búi tóc, Thằng Cường cũng tiện tay lần mò xem trong búi tóc có mắc cái gì không. Thì lúc sờ vào đầu của đứa con gái kia, tự nhiên nó thây tay nó dính dính phải cái gì nhơm nhớp. Lúc nó kề mắt lại gần hơn để nhìn thì sao đầu đứa con gái kia bên dưới búi tóc thủn một lỗ sâu hoắm như đàn bắn, máu đầu đang rỉ ra đen xì đầy tay nó. Rồi bất ngờ nó túm lấy tay thằng Cường Tóc Đỏ. Hai mắt gườm gườm láo liên mặt nó tái xanhh đi nhợt nhạt như thiếu máu. Nó bảo với thằng Cường giọng nó dề dề kéo dài âm chữ ra một cách vô hồn không có chút cường điệu như bình thường rằng:

- Em bị tây nó bắn chết viên đạn vẫn ở trong đầu ngứa quá anh ơi, anh móc ra cho em với

Khi này tay nó nắm chắc lấy tay thằng Cường dí sát mặt vào mặt thằng cường cười ngoác đến tận mang tai. Thằng Cường sợ quá hét toáng lên :

- ÔI MA MA….MA

Nhưng nó không sao bỏ chạy được vì tay nó bị nắm chặt bởi tay đứa con gái kia. Rồi bốp có ai đó vỗ vào người nó. Nó mở mặt dậy thở như bò, nhìn ra thì là mấy em gà móng đỏ ngủ ngoài sofa chạy ra gọi :

- Này này ông Cường làm sao mà la toáng lên thế hả, có khách kia

Thằng Cường lau nước dãi vương trên mép rồi nói:

- Tao năm mơ ấy mà, khách à để tao mở cửa

Giấc mơ thật mà sợ quá nhưng khi nó dẫn khách mát xa lên phòng chọn hàng xong xuôi rồi khi trở xuống nó nhìn xuống cái cổ tay thì cha mẹ ơi. Cổ tay nó tím ngắt in rõ có vệt tay người nắm chặt lấy. Thằng Cường từ đó cả đêm nó không ngủ được mà thức cho đến sáng. Kể đến đây nó mới đem cái cổ tay ra cho tôi xem. Quả nhiên cổ tay nó tím ngắt như có ai dùng lực rất mạnh tác động vào vậy. Nói xong thằng Cường lăn ra giường đi ngủ. Qua lời kể của nó tôi mới mở laptop lên tìm kiếm thì tôi dừng lại ở mấy bức ảnh trang phục của các cô đầu hát ả đào. Phục vụ trong các nhà trò của phố vẫy thời Pháp Thuộc. Tôi lầm nhẩm:

- Lẽ nào là Cô Đầu trang phục giống lắm

Đang suy nghĩ thì có tiếng gọi:

- Nay này em gì ơi

Tôi còn đang ngồi ở bàn, mắt nhìn vào laptop làm bài tập. Thì một cô ả, mặt cũng non choẹt đâu đấy chỉ độ tuổi tôi hoặc ít tuổi hơn. Cô ả gõ gõ vào cánh cửa còn đang mở để đánh động tôi, một bên người dựa vào mép tường. Một tay chống nạnh. Đoan béo huých huých tôi bảo:

- Ai tìm mày có truyện gì kìa Việt

Tôi ngẩng lên nói:

- Bạn bảo gì mình hả
Con bé che miệng cười khá xinh đáp:

- em trai sang chị nhờ chút được không, nhà không có đàn ông !

Rồi con bé cười, mặt con bé đó cũng có tí gọi là ưa nhìn. Ưa nhìn và làm người ta dễ chịu khi nhìn thôi, chứ nó gầy, da ngăm ngăm trông khoẻ khoắn. Cao tầm hơn mét rưỡi, nó mặc một cái áo hai dây hở rốn, và cái quần bó thể thao ngắn cũn cỡn. Tôi quay ra cười theo phép lịch sự, chứ thật tâm tối rất ngại, rất ngại có ai thấy tôi đứng nói chuyện hay ở chung phòng cùng nó. Không phải tôi khinh bỉ gì nó cả, chỉ là tôi sợ người ta nghĩ chúng tôi có ý gì với nhau. Vốn đã biết khu này toàn gà móng đỏ không có sinh viên. Nhìn kiểu cách ăn mặc điệu bộ kia là rõ rồi. Đoàn Béo cười khúc khích chêu tôi
Thấy thế tôi cũng đáp :

- Tôi rảnh thế “chị” cần giúp gì thế chị

Tôi nhấn mạnh chữ chị, tỏ ý là tôi cũng biết nó đùa đấy, nó nghe thế lại cười. Cười một cách mà nếu tôi là người khó tính tôi sẽ bảo nó là vô duyên…

Hoá ra nó nhờ tôi sang lắp hộ cái bóng tuyp, chúng nó không biết thay và cũng không với được tới để thay. Phong đó có 4 đứa, nhưng hai đứa không có nhà, còn một đứa khác thì đang tắm. Tôi suy nghĩ một hồi rồi quyết định theo nó sang giúp nó một tay vì đang rảnh

Vừa bước vào trong, mắt tôi cũng vội đảo ra ngoài xem quanh đấy có ai nhìn thấy không. Vào động bàn tơ toàn nhền nhện thế này, tim tôi đập thình thích. Chẳng thấy sướng mà toàn thấy sợ, may là mấy đứa kia không có nhà. Còn đứa đang tắm thì tôi mặc.

Tôi lấy cái ống tuýp ra, kéo cái bàn vào leo lên trên, đặt cái cái ghế lên đỉnh bàn. Tôi bảo con bé ở dưới đợ chân ghế cho tôi, nó đứng đợ rất ngoan, ngướng mắt lên nhìn tôi cười, và để lộ cái răng khểnh có má lúm đồng tiền. Tôi thay xong quay ra định leo xuống, thì tiếng cửa nhà tắm mở ra. Con bé bên trong đi ra ngoài đang lau tóc, tôi giật mình tí nữa là đổ ghế. Con bé đó mặc cái áo con màu đen, cùng bộ loa quá khổ đập ngay vào mặt tôi chẳng có áo ngoài che chắn gì cả. Tôi cũng là người tự trọng, tôi quay lại ngay, mặt tôi đỏ lên, như người ta học uống rượu lần đầu.

Con bé kia thì hình như nó không ngại, nó thản nhiên vắt cái khăn tắm lên dây, rồi ngồi sấy tóc. Tôi không dám quay ra nhìn, cũng không dám nhìn thẳng vào mặt hai đứa nó để xin phép ra về. Tôi chào con bé có cái má lúm đồng tiền, nó thấy tôi đỏ mặt rồi lủi thằng ra ngoài thì cười phá lên. Thư ma biết tôi lỡ nhìn bưởi đứa nào thì coi như đời tôi xuống dốc

Phía sau chỉ nghe thấy giọng con bé ngồi sấy tóc gọi với lại:
- ở lại chơi đã anh ơi, chưa cả kịp cám ơn !!!

Con bé má lúm chạy theo tôi giật giật tay áo bảo:

- em cám ơn nhé, tối có ăn gì không em mua hộ cho.

Tôi đáp vội

- không bên này có nấu cơm rồi không cần đâu bạn

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A