Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 2 - Mắt Âm 10: Quán Cô Đầu

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Cường tóc đỏ cười đáp:

- Tao nói nhưng chúng mày đừng có bép xép ra ngoài với ai nhé

- ờ hứa không nói

Nó đáp:

- Tao làm tiếp tân dẫn khách cho quán mát xa cách đây khoảng một cây ngay trong khu này thôi, nhàn mà kiếm ăn được lắm

Tôi ngớ người ra hoá ra thằng này đi làm thêm ở quán mát xa dĩ nhiên là không lành mạnh rồi. Những quán kiểu như thế này thì nhiều lắm có đến hàng bảy tám chục kỹ thuật viên lúc nào cũng chầu chực để cho khách lựa chọn. Tôi thấy sao bây giờ con người rẻ như mớ rau để người ta lật qua lật lại chọn như món hàng chỉ cần bỏ tiền là có được. Nói xong thằng Cường tóc đỏ đi làm, nghe đâu nó cũng mới xin vào được mấy hôm mà quán thì vẫn đang tuyền người mạnh lắm. Thằng Cường đi rồi thì các chị các em cũng lục đục đi làm

Ở cái tuổi còn đang hừng hực sức trai tráng, mà chúng tôi phải nhìn một đoàn 6 7 cô, trẻ có, hơi già cũng có mặc những bộ váy ngắn. Chân đi bốt cao cổ tay khoác túi xách, người toàn mùi nước hoa rẻ tiền hăng hắc. Đi qua cửa sổ nơi bàn chúng tôi học, các cô đi qua, chúng tôi nhìn theo.

Thấy họ chỉ trỏ với nhau cái gì cười tít, rồi họ nói với nhau những câu gì thật thô tục. Họ kể với nhau về một ông khách nào đấy tuổi đã gần đất xa trời còn đi tìm của lạ. Họ không thấy ngượng, phải đã đi làm gái thì còn ngượng cái nỗi gì. Nhưng tôi với Đoàn béo thì khác, chúng tôi ngượng vô cùng, mặt chúng tôi đỏ lên. Nghe vừa ngượng vừa thấy có cái gì tò mò lắm.

Họ đứng cả ở cái hàng trà đá của bà chủ trọ, một lúc sau, vài người leo lên taxi, vài người leo lên xe máy của một anh chàng xăm trổ người béo béo đen đen, để tóc dài. Họ phóng đi như một chiếc xe bỏ mối của một hàng thịt, vài ba cô đi bộ họ lang thang ở một gốc cây nào đó cạnh công viên. Tôi đã mấy lần bắt gặp cảnh này lúc đi chạy bộ bên Cầu Giá. Có vài chiếc xe máy đỗ lại họ đứng nói với nhau cái gì, rồi một cô em leo lên xe, anh chàng đội mũ bảo hiểm đeo khẩu trang nhìn không rõ mặt phóng vút đi.

Họ cứ sống những ngày tháng phiêu bạt đêm hôm ấy như thế, tôi thấy họ rất yêu đời hoặc chí ít là làm ra yêu đời. Họ có học thức không cao, gia cảnh cũng khó khăn. Nhưng lý do đó thì không phải thứ để bao biện và thương hại. Bao nhiêu người cũng nghèo cũng ít học, nhưng người ta có thế đâu, chung quy lại chúng ta luôn tìm kiếm một lý do để bào chữa, cho những việc chúng ta biết là nhơ nhuốc mà chúng ta vẫn làm.

Mấy cô trẻ hơn ngang qua cửa sổ phòng tôi thì dừng lại đứng ngoài cửa sổ ngó vào xem nói :

- Ai đẹp trai đang học à, khiếp người đâu cao ráo xinh trai thế mai sang sửa hộ em cái điều hoà nhé
Nói rồi cả đám cười ầm lên như một lũ rồ sau đó bỏ đi ngay, tôi nhìn Đoàn béo. Đoàn béo thì nhìn các em gái. Tôi đưa cho nó cái khăn mặt bảo:

- Lau nước dãi đi bạn làm như mà như chó xem tát ao thế.
Đoàn béo khi này mới lấy lại chút liêm sỉ cuối cùng bảo:
- Nước tràn bờ đê, nước tràn bờ đê xin lỗi anh em nhé

Rồi nó cười khanh khách tôi mới đặt bút viết;

- Ngày 21 tháng 5 năm 203x tôi với Đoàn béo đến xóm trọ toàn phò….

Ngày hôm sau Cường tóc đỏ đi làm về vì làm khá gần nên dù có xe máy nó cũng để ở nhà mà không đi để chìa khoá cho chúng tôi tuỳ ý sử dụng. Hôm nay nó về nhà tôi thấy mặt thằng này là lạ tôi mới hỏi:

- Sao thế ông cháu làm đêm mệt à

Cườn tóc đỏ lắc lắc đầu rồi năm ra giường có vẻ oải lắm, một lúc sau tôi đi nấu mì tôm gọi nó dậy ăn chung. Cường Tóc Đỏ mới dậy ăn vừa húp nước vừa bảo:

- Bỏ mẹ chỗ tao đang làm có chuyện lạ lắm mày ạ

Tôi hỏi:

- Có chuyện gì mà lạ

Cường tóc đỏ lại nói:

- Đêm hôm qua khoảng 11h giờ có anh khách vào quán chọn gói vip mát xa bốn cấp cấp độ nóng lạnh đủ hết, tám tay tới z

Tôi hỏi:

- Tám tay tới Z là cái đéo gì
Nó cười bảo:

- Là một lúc có bốn em vào mát xa phục vụ đấy

Đoàn béo thở dài nói:

- Mẹ đúng là vua chúa cũng chỉ đến thế
Nói xong Cường lại tiếp:

- Tao mang danh sách ra cho khách chọn kỹ thuật viên, thì ông ấy chọn được bốn em rồi tao dẫn ông ấy lên phòng vip ông bo cho tao năm loét. Cầm sướng hết cả người, xong xuôi đưa khách lên phong rồi tao mới trở xuống gọi các em lên phòng
Làm xong việc thằng Cường quanh quẩn đi quét dọn bên trong không gian quán, ở đây lúc nào cũng phải sạch sẽ. Nó làm tiếp tân kiêm luôn lao công buổi tối luôn, nghề này lương thì thấp nhưng tiền tip của khách thì nhiều lắm. Chúng nó sống được cũng từ tiền tip của khách là thế. Quét dọn xong nó ra phía sau quán để cất đồ vào kho lúc này thằng Cường mới để ý ở đây có một cái nắp cống tròn như cái giếng. Bên trên còn đặt một cái bàn thờ lộ thiên được che bên trên bằng một cái mái tôn khá chắc chắn. Nó thấy cái bàn thờ nằm ngoài trời thì lạ lắm liền tới xem xét một hồi. Bỗng từ phía sau có một làn gió lạnh thổi vào sau gáy, khoảng sân trống đằng sau quán vắng vẻ lắm. Bình thường chẳng có ai ra đây làm gì nếu không có việc. Thấy gai ốc nổi lên thằng Cường mới trở vào đóng cánh cửa thông ra sân sau lại. Nó vừa trở vào thì đăng sau cánh cửa bỗng vang lên tiếng đập cửa rầm rầm, tiếng đập cửa to đến độ làm thằng Cường giật mình quay ngay lại. Tiếng đập cửa vẫn vang lên liên hồi. Nó bước trở lại nhưng một giây sau nó có chút chần chừ vì đằng sau sân này không có người ở, và ban nãy lúc nó ra đây hoàn toàn chỉ có một mình. Khi trở vào đóng cửa cũng thế, vậy tiếng gõ cửa thình thình này là của ai hay là chó mèo ở đâu. Nó toan tiến tới hai tay run run định mở cửa, thì một bàn tay lạnh ngắt đặt vào vài nó làm nó giật mính suýt nữa thì rú lên:

- Ôi giới ơi

Con bé kỹ thuật viên cười phá lên nói:

- Ông làm gì mà giật mình thon thót thế hả
Thằng Cường đáp:

- Ui mẹ cái con này làm tao giật cả mình, có ai gõ cửa đấy để tao ra mở mày không nghe thấy à

Con nhỏ nói:

- Tôi có nghe thấy ai đập cửa đâu, chắc ông nghe nhầm rồi chứ tôi đứng đây từ nãy có nghe thấy gì đâu.
Cường nói:

- Chắc tao nghe nhầm đấy, mà tìm tao có chuyện gì đó

- Ông cầm thuốc với rượu lên cho khách, khách đang đòi mà gọi điện xuống không được

Thằng Cường đáp:

- Ừ mày cứ lên kèn sáo cho khách đi xong tao mang lên
Nói xong nó cười khanh khách con kia cũng thò tay xuống dưới bóp cho thằng Cường một cái rồi mới chạy lên phòng vip. Thằng Cường mang rượu với thuốc lên cho khách xong xuôi rồi, tính ra trực đêm có một mình cũng hơi cực vì chưa tuyển thêm được người. Bù lại tối lại ít khách hơn ban ngày, lại nhiều khách sộp bo cho nhiều tiền nên làm ban đêm cũng có cái lợi. Sau khi vị khách cuối cùng thanh toán rồi ra về khoảng hơn hai giờ sáng khách mát xa cũng không vào nhiều. Nên một số các em cũng ra về còn khoảng hơn mười em chống vã thì ở lại ngủ ngay trong phòng nghỉ của quán. Thằng Cường kéo cửa quán xuống chỉ mở hờ một nửa rồi cũng ngả lưng ra ghế tựa của bàn tiếp tân mà chợp mắt. Chẳng biết ngủ được bao lâu, bên tai nó lại nghe vang lên tiếng đập cửa, trong không gian quán vắng lặng lúc nửa đêm về, sáng ngoài trời hình như đang nổi sấm có lẽ sắp mưa. Văng vẳng có tiếng hát véo von lại như có ai đang gõ trống hiệu tom tom chát chát cả tiếng đàn đệm như ai đó hát ả đào trong đêm.

Thằng Cường ngái ngủ mặc kệ không chú ý nữa mà nhưng tiếng đập cửa lại mạnh hơn. Nó làu bàu chửi một hồi rồi đứng dậy, mấy em gả nằm trên ghế sofa của quán mát xa mà ngủ. Trên người chỉ đắp mỗi cái áo mỏng trên ngực, để lộ cặp chân thon dài trắng muốt không có vệt muỗi đốt nào. Vừa nằm vừa ngủ tiếng thờ đều đều khe khẽ, Cường đi ra ngoài phía sau nó mở toang cánh cửa ra. Để xem cho rõ tiếng động ấy bắt đầu từ đâu. Nhưng bên ngoài tối quá, chỉ có cái ban thờ được đặt hai bóng đèn quả nhót đỏ là con toả ánh sáng lờ mờ mà thôi. Nó dụi mắt nhìn cho kĩ thì hình như ngồi bên dưới cái bàn thờ. Có bóng một ai đó không nom rõ mặt những chắc chắn là người. Nó gọi với ra:

- Con nào đêm hôm không ngủ ra đây ngồi thế này vào ngủ đê

Nói hai ba cầu mà chẳng thấy nó trả lời thằng Cường tiến lại vỗ vãi, thì người đó quay lại. Đó là một người đàn bà còn trẻ và đẹp. Nhưng lạ là trang phục của người đàn bà này không giống với đám gà móng đỏ trong kia. Người đó đội một cái vấn màu đỏ trên người mặc áo lụa tơ tằm, cổ có vòng bạc tay có trang sức môi đỏ chót. Cặp mắt lúng liếng mang nét gì của phụ nữ ngày xưa, khoắc ngoài một cái áo dạ nhung nom rất sang trọng, kiểu như mấy cô tiểu thư những năm Pháp Thuộc ngoài miền bắc vậy. Thằng Cường mới hỏi:

- Em là ai sao trông lạ thế này mà lại ở trong này từ bao giờ

Cô gái kia cười the the nói:

- Em ở đây lâu rồi trước cả anh cơ

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A