Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 16 - [FULL] Xuyên thành sao hạng bét, tôi cưỡi cá sấu rồi nổi như cồn trên mạng

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện ⬅️ Chương trước Chương sau ➡️

Chương trình ghi hình kết thúc, chị Lý nghe chuyện lần trước tôi suýt đi nhầm theo quản lý của Tô Tô, lần này đến cực kỳ tích cực.

Tới sớm tận hai tiếng, từ xa đã vẫy tay rối rít với tôi, cứ như sợ tôi lại đi lạc theo người ta.
Vừa lên xe, chị ấy liền hí hửng lôi điện thoại ra, mở mấy tin hot search liên quan đến tôi:

“Nhanh lên, nhìn này!
“Hot search toàn tên em đó!”
Rồi kích động dặn dò:

“Làm nghệ sĩ đừng có lạnh lùng quá, phải hay tương tác với fan một chút!”
Tôi nhìn những bình luận trên màn hình, gật gật đầu.

Rồi đọc kỹ từng dòng.
Hiện tại fan chia làm ba phe chính:
editor: bemeobosua

Phe một: CP fan của tôi với Tạ Tiêu, ship điên cuồng, thuyền lớn bơi khắp nơi còn muốn gắn thêm tên lửa vào thuyền.
Phe hai: Gào thét đòi tôi làm mẹ của họ, với hot search:

#Nếu mẹ tôi mà cũng giữ bình tĩnh như Giang Miên, thì tuổi thơ tôi chưa từng ăn đòn#
Tôi gật đầu đồng ý.

Bọn Capybara như chúng tôi không hay đánh nhau, càng không đánh con cái.
Cùng lắm là nhìn nhau đờ đẫn, ai quay đầu đi trước là người thua.

Cùng lắm nổi giận thì cũng chỉ nổi được một chút xíu thôi.
Bản to là mặt cá ch,ết, bản nhỏ là mắt cá ch,ết.

Tinh thần thì lúc nào cũng kiểu “nửa sống nửa chết”, nên chuyện đánh con hả? Không bao giờ có.
Mà cũng chẳng sao, với Capybara chúng tôi thì…

Thua thì cũng được.
Thắng thì cũng ổn.

Phe ba: Đòi tôi chia sẻ bí quyết giữ vững tâm lý.
Tôi lặng lẽ đăng một dòng weibo, truyền lại bí kíp giữ vững tinh thần của tộc Capybara:

【Phải ngơ ngác nhiều, ngủ nhiều, ăn vặt nhiều, bớt so đo.】
【Nếu không thay đổi được thế giới, thì nằm xuống.】

【Như người xưa dạy: Học mà không suy nghĩ thì u mê, không học không suy nghĩ thì sướng ghê.】

【Gió sương đè tôi mấy năm trời, nhắm mắt lại là tôi ngủ liền.】
【Mài đao mười năm, lật mặt mất năm năm. Biết núi có hổ, bèn đập trống thoái lui.】

【Đó là một trạng thái tinh thần.】
Bài vừa đăng, fan lập tức ùa vào:

【Trạng thái tinh thần thật là đẹp.】
【Ai có phốt chứ chị thì không, vì chị không có nhà để sập.】
【Tôi học được rồi.】
…

Tạ Tiêu cũng share lại bài viết của tôi:
【Đừng dạy hư con nít.】

Vương Nguyệt thì bình luận:
【Không ngờ cô Giang là người có văn hóa ghê.】
Tôi gật đầu, lặng lẽ nhét điện thoại vào túi.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A