Chuyển đến nội dung chính
Truyện Chữ Online
  • Truyện
  • Cộng đồng
  • Giới thiệu
  • Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký
Menu
Khám phá truyện Cộng đồng Giới thiệu Liên hệ
Đăng nhập Đăng ký

Chương 1 - Con gái bị b.ắt n.ạt, tôi bật mode chiến đấu cấp SSS

🕒 Cập nhật 1 tháng trước
⬅️ Về truyện Chương sau ➡️

Trong nhà hàng, đúng khoảnh khắc người phụ nữ ấy nhận ra thương hiệu trên người tôi, mắt cô ta lập tức sáng rực.

Lôi kéo cậu con trai chạy tới gần, cô ta cười tươi như hoa nở mùa xuân:
"Chẳng trách con gái chị nhìn phúc hậu thế, hóa ra mẹ cũng không kém cạnh gì nha~"

Giọng điệu đầy vẻ trêu ghẹo khiến tôi không khỏi nhíu mày khó chịu.

Còn chưa kịp nói gì thì đối phương đã tiếp lời:
"Gặp nhau ngoài này cũng là duyên phận mà."

"Con trai tôi nhắc mấy lần rồi, nói rất thích cô bé Ý Ngữ nhà chị đấy."

"Hay để Ý Ngữ và Tiểu Trạch nhà tôi định hôn luôn đi ha!"

"Nhà tôi làm chuỗi siêu thị, tuyệt đối không để con gái chị chịu thiệt đâu."

Vừa nói, cô ta vừa kéo tay Trình Trạch Tứ ép sát lại gần con gái tôi.
Tôi lập tức cảnh giác, khóe miệng co giật, đưa tay kéo con gái về phía sau, đứng chắn trước mặt con bé.

Nặn ra một nụ cười xã giao lạnh tanh:
"Mẹ của Trạch Tứ này, loại chuyện như thế không nên mang ra đùa đâu."

Không biết vì giọng tôi còn quá nhẹ hay cô ta cố tình giả ngây, chỉ nghe cô ta "ái chà" một tiếng rồi lại nháy mắt liên tục:
"Chị đừng từ chối vội mà~

Trạch Tứ nhà tôi là lớp trưởng, học giỏi, tính tình cũng tốt, sau này con gái chị lớn rồi còn tìm đâu ra đứa con rể tốt như vậy chứ?
“Hay giờ chị tặng tôi một cái túi hiệu xem như quà gặp mặt nhé?”

Dù sao cũng là người một nhà cả, khách sáo làm gì?"
...Người một nhà cái đầu cô!

editor: bemeobosua

Sắc mặt tôi rốt cuộc cũng không gượng nổi nữa.
Chưa nói đến chuyện con gái tôi cũng chẳng phải loại "không ai thèm rước", mà điều quan trọng hơn là…

Tôi nuôi dạy con bé lớn lên, là để nó sống tỉnh táo, độc lập và hạnh phúc theo cách của riêng mình.
Chứ không phải để rèn luyện thành một "nữ chính tam tòng" chuyên kiếm chồng giỏi!

Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt tôi dần tắt hẳn.
Không muốn dây dưa thêm, tôi lịch sự chào rồi dắt con gái rời khỏi nhà hàng.

💬 Bình luận

Vui lòng đăng nhập để tham gia thảo luận.
‹ ›
A A